Chương 8: (Vô Đề)

Trong không gian tĩnh lặng chỉ có chiến mã phát ra tiếng phì phì trong mũi, một đám sương trắng nhỏ phân tán ra.

Bá tước Walter chết trong phòng của mình.

Hắn ta vẫn đang chạy khắp nơi để tìm hiểu vì sao mấy ngày nay sứ giả lại mất tích, ngoại trừ có hơi nôn nóng, không có dị thường nào khác.

Nhưng mà vừa rồi, quản gia đẩy cửa vào và phát hiện gã ta đang ngồi trong phòng ngủ của mình, tay cầm một thanh kiếm nhuốm máu, giống như tên du thương kia, gã ta đã cắt cổ mình.

Có quá nhiều việc phải làm để chuẩn bị cho cuộc đàm phán và trong lúc nhất thời, mọi người đã lơ là vị bá tước bị quốc vương chán ghét này. Nếu không phải quốc vương hỏi tới thì đến đêm nay thi thể của gã ta mới được phát hiện.

Những người trong sứ đoàn đàm phán căng thẳng nhìn quốc vương.

Cái chết của bá tước trông thật kỳ lạ, họ lo lắng rằng quốc vương tùy hứng sẽ trì hoãn việc lên đường của mình.

Nhưng không đến đúng thời gian đã thỏa thuận trong cuộc đàm phán, thì tương đương với sự sỉ nhục đối với bên kia —— đối với quốc vương mà nói, đây có lẽ không phải chuyện quan trọng gì, vì cậu sinh ra để kiêu ngạo.

Nhưng tình hình hiện tại không mấy lạc quan cho Legrand.

May mắn thay quốc vương dường như không làm bừa đến mức đó.

Cậu ra hiệu cho công tước Buckingham đến, giao cho ông việc điều tra về sự thật cái chết của bá tước.

"Tất nhiên đây không phải là chuyện quan trọng nhất." Vị vua trẻ duỗi thẳng tay ra khỏi cửa sổ xe, cậu nhìn chăm chú vào đôi mắt của lão công tước, "Ngài biết, phải không?"

"Người ta có thể tin tưởng bây giờ, chỉ có ngài.

"Cậu hạ giọng, nhỏ đến nỗi chỉ có lão công tước mới có thể nghe thấy. Công tước Buckingham cúi đầu hôn lên mu bàn tay quốc vương theo lễ nghi, đồng thời thì thầm:"Ta sẽ vì ngài bảo vệ Legrand.

"Quốc vương nhìn sâu vào người chú tóc hoa râm của mình. Công tước Buckingham đứng thẳng, ông lùi lại một bước, áo choàng của ông bị gió lạnh thổi bay, màu đỏ như thể nó đã nhuốm máu. Ông sừng sững như một con sư tử. Ông đã rất thận trọng đối với cháu trai của mình trong nhiều năm, đến lúc này, người ta mới nhận ra rằng vị công tước năm xưa vẫn là danh tướng sắt thép danh chấn tứ hải. Công tước nắm chặt tay và đánh vào trái tim với giọng nói trầm ấm:"Vì vinh quang của tường vi!"

Mùi của máu và lửa toát ra từ giọng nói của ông, mạnh mẽ như một con dao.

Tất cả mọi người hô lên, các kỵ sĩ hộ tống quốc vương nắm chặt nắm đấm, áo giáp sắt của họ tỏa sáng dưới ánh mặt trời:

Trong khẩu hiệu tuyên thệ châm ngôn của hoàng gia Legrand, sứ giả đàm phán bắt đầu xuất phát. Lão công tước ngắm nhìn xe ngựa của quốc vương rất lâu, lá cờ đỏ thắm tung bay trước xe, trong màu máu đóa tường vi màu vàng sẫm nở rộ giữa mùa đông.

Xin hãy phù hộ cho đức vua của chúng ta, hỡi linh hồn tổ tiên gia tộc tường vi.

Cách pháo đài Moon River không xa là thành Teru.

Pháo đài Moon River được xây dựng cách đây một trăm năm khi "Vua sư tử

"dẹp yên cuộc bạo loạn ở phía Đông. Nó được làm bằng đá cứng màu trắng, các khoảng trống được lấp đầy bằng thiết thay vì bùn. Người ta nói rằng pháo đài này gần như đã vét sạch tất cả tài sản của"Vua sư tử".

Trong một trăm năm sau, pháo đài Moon River đã trở thành một hàng rào sắt bảo vệ vùng đồng bằng trung tâm và phía Tây của Legrand, nó kiên cố không phá vỡ được.

Chính vì vậy mà thất bại của tướng quân John đã gây ra tiếng vang lớn trong nước.

Hôm nay pháo đài đẹp đẽ và vững chắc này được trang trí bằng những lá cờ hoa tulip màu xanh.

Thủ lĩnh của quân đội viễn chinh của vương quốc Bressi đứng trên tường thành của pháo đài.

Khuôn mặt của vị tướng quân được sửa soạn rất sạch sẽ, đôi mắt xanh lục giống như những con sói tuyết phương Bắc. Hắn mặc áo giáp sắt đen với một thanh kiếm chưa từng rời khỏi người, có thể nhảy ra chặt đứt đầu kẻ thù bất cứ lúc nào.

Lúc này, vị tướng quân đang vuốt ve phiến đá trắng, nhìn về phía dãy núi Legrand phía xa.

"Tướng quân, ngài nghĩ gì về bức thư của đại sứ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!