Chương 48: (Vô Đề)

Edit | Beta: Wis

Tốt, sau khi làm người đánh xe, hắn lại có thêm một thân phận mới ——

-

--Ác ma nở nụ cười.

Quốc vương không nghĩ nụ cười của ác ma là thật.

Nụ cười và lời dối trá của hắn như chiếc mặt nạ không thể phá vỡ. Lúc này có một thứ gì đó điên cuồng, đẫm máu, xấu xa đang thấm ra từ chiếc mặt nạ cười đó —— có lẽ đó là bản chất của ác ma.

Trong không trung bộ lễ phục màu đen của ác ma như đôi cánh của quạ đen, trong tay hắn là cây quyền trượng bằng xương mà hắn dùng làm vũ khí để chém giết mọi thứ.

Cuộc chiến này cũng có thể xem là một buổi biểu diễn.

Mà người xem chỉ có một mình quốc vương.

Quốc vương nhìn ác ma cầm quyền trượng bằng xương cắt hết xúc tu này đến cái khác, cậu nhìn những bướm đen bay quanh ác ma, nhìn sương mù xanh thẫm đan xen với sương mù đen.

Lãnh chúa bị ác ma chọc giận, các xúc tu của nó rút khỏi từ những cây cột xung quanh và xà ngang trên đầu, ùn ùn kéo đến khắp nơi trên đường rút lui của ác ma.

"Tham lam."

Chất giọng òm òm của lãnh chúa vang vọng khắp không gian.

Quốc vương cảm nhận được một áp lực vô hình, dù đang cầm chiếc ô đen do ác ma đưa cho cũng có thể cảm nhận được, loại áp lực này nặng nề như ngàn dặm biển sâu.

Tốc độ như ảo ảnh của ác ma chậm lại.

Những xúc tu hút kèm theo nhiều vũ khí đó bay về phía hắn, từng thanh đao kiếm có lai lịch bất phàm bay ra từ các giác hút, giống như ngôi sao băng đè lên cơ thể ác ma.

Ác ma đáp xuống đất, hắn khuỵu một gối xuống, quyền trượng bằng xương trong tay cắm thật sâu vào bề mặt đá cứng rắn của cung điện.

Vô số bướm đen bay lên từ trên người hắn, chúng nó hội tụ lại, cuốn lên thành cơn lốc như đao, cuốn những đao kiếm bay tới vào bên trong.

"Bất nghĩa ——"

Lãnh chúa còn muốn lên tiếng.

Ác ma nhảy vọt lên từ trên mặt đất, hắn kéo cây quyền trượng bằng xương vẫn còn chống trên mặt đất lao về phía lãnh chúa đang ngồi trên ngai vàng, mặt đất nơi quyền trượng tiếp xúc bắn ra những tia lửa.

Bầy bướm đen xung quanh hắn vẫn chưa tản ra, những xúc tu cản đường đã bị bầy bướm cắt ra từng cái một. Thoáng chốc ác ma lại tiếp cận ngai vàng, tiếng của lãnh chúa bị ngắt quãng, ác ma cầm ngang cây quyền trượng, lấy trượng làm đinh đâm về phía lãnh chúa.

Những chiếc vảy cọ xát vào nhau, vảy đầu của lãnh chúa Manrisk di chuyển ngay lập tức, chúng tập hợp lại với nhau tạo thành một tấm khiên khổng lồ trước mặt —— điểm yếu của nó là ở đầu, nếu chẳng phải ngay từ đầu ác ma không có dấu hiệu tấn công nào, nó cũng không bị ác ma đâm bị thương con mắt.

"Bệ hạ!"

Quyền trượng của ác ma để lại một vết rạch sâu trên vảy rồi lập tức rút ra, thoáng qua mấy chục xúc tu. Hắn lên giọng giữa không trung.

"Cho phép ta mượn dùng sức mạnh của ngài."

"Ta có thể đánh đồng ân cần và ý đồ xấu của ngươi không!"

Quốc vương cầm ô đen, quần áo bị gió thổi bay.

"Ôi! Bệ hạ! Ta vì ngài cống hiến sức lực đó!"

Ác ma lại nhẹ nhàng tránh những xúc tu cuốn tới, quyền trượng của hắn cắt ra một vết nứt dài ngoằn ngoèo trên không trung, xúc tu cũng bị vị vết nứt cắt gọn gàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!