Edit | Beta: Wis
Bà có thể vượt mọi chông gai cũng có thể che mưa che gió cho con, cuối cùng bà cũng có thể vươn vai mình ra nâng đỡ bầu trời đầy mây đen kia cho đến khi con lớn khôn.
- --"Mời đi lối này, bệ hạ.
"Trưởng ngục Metzl kính cẩn dẫn đường cho quốc vương. Cậu ta vẫn còn trẻ tuổi, đây là lần đầu tiên thấy người cao quý nhất Legrand nên kích động đến giọng nói cũng khẽ run. Ngục giam Metzl nằm ở thủ đô, hoàn cảnh tốt hơn tháp Moen, nơi công tước Buckingham từng bị giam cầm. Tuy môi trường có vẻ hơi dơ bẩn nhưng ít ra vệ sinh còn sạch sẽ —— tất nhiên trong này chắc chắn phải có công lao dọn dẹp tạm thời. Quốc vương muốn gặp"nhân tài
"mà gia tộc Grew tìm được, họ bị áp giải đến ngục giam thủ đô ở tòa thành Metzl. Không sai, chính là ngục giam ở thủ đô. Vì những tên này ít nhiều gì cũng vướng vài tội ác. Trong mắt người thường bọn họ đều là quỷ dữ, phù thủy... là loại người liên quan đến xấu xa. Có người bị buộc tội"dâm loạn xác chết
", có người bị buộc tội thờ cúng phù thủy, có người bị buộc tội làm thuốc độc... Nói tóm lại đều là những kẻ phải lên giàn thiêu."Đứng dậy! Mấy quỷ lười khốn nạn!"
Trưởng ngục dẫn quốc vương đi thẳng đến cuối phòng giam, suốt dọc đường cậu ta hận không thể thẳng lưng thành cây thước vừa nhìn thấy tình cảnh trong phòng thì sắc mắt lập tức u ám.
Cậu ta bước nhanh về phía trước rồi quát lớn, cố gắng xử lý tình huống trước khi quốc vương nhìn thấy.
Nhưng mà quốc vương đã nhìn thấy rõ cảnh trong phòng giam.
Tổng cộng có bảy người tập trung trong một phòng giam lớn, có người đang lười biếng dựa vào tường, có người nằm co lại trên sàn nhà lạnh lẽo, có người quay mặt vào tường với vẻ mặt đăm chiêu... có vẻ như tất cả đều có vấn đề về dây thần kinh.
"Bệ hạ."
Tổng quản nội vụ thấp giọng nhắc nhở.
"Bọn họ cũng bị buộc tội rối loạn tâm thần, có khả năng trao đổi với sức mạnh tà ác."
Quốc vương tự bán linh hồn cho ác ma thốt ra một từ đơn giản, không tỏ rõ thái độ.
"Mở cửa ra."
Tổng quản nội vụ đành phải chấp hành mệnh bốc đồng của quốc vương.
Sau khi tướng quân Skien chọn trung thành với quốc vương được mấy ngày, sứ đoàn đàm phán cũng đã thuận lợi trở về tòa thành Metzl.
Tổng quản nội vụ vừa thấy quốc vương suýt nữa không bật thốt nên lời, ông quỳ trên mặt đất môi run lên hồi lâu nhưng chẳng ai hiểu được ông đang muốn nói lời gì.
Cuối cùng vẫn là quốc vương để cho ông đi giải quyết những công việc đã tích tụ trong cung bấy lâu nay.
—— ngài tổng quản thân mến, ngài công tước thay ông xử lý việc vặt quá lâu rồi, ngài nên biết mình phải làm gì chứ.
—— đúng vậy, bệ hạ.
Vui mừng của tổng quản nội vụ chỉ kéo dài được mấy ngày ngắn ngủi, đã bại trận trước các yêu cầu kỳ lạ khác nhau của quốc vương.
Trời ơi! Bệ hạ lại muốn đích thân đến một nơi bẩn thỉu như vậy.
Tổng quản nội vụ thấp thoáng cảm nhận được sự bất lực quen thuộc.
Cửa nhà lao mở ra, những nhân tài mang xiềng xích đứng dậy dưới đòn roi của trưởng ngục. Quốc vương quan sát họ và họ cũng đang quan sát bạo quân khét tiếng.
Họ hơi kiềm lại vẻ kiêu ngạo của mình, thiên tài —— hoặc là nói tên điên —— luôn có một loại trực giác nào đó với đồng loại.
Họ lờ mờ cảm nhận được một mùi nguy hiểm không kém từ quốc vương trẻ tuổi vừa bước vào ngục giam này.
Quốc vương đưa tay ra với tổng quản nội vụ, ông giao mấy bộ tài liệu vào tay cậu.
"Rất vui khi gặp các ngươi ở đây, chứ không phải trên giàn hỏa thiêu." Quốc vương mỉm cười lật từng bộ tài liệu: "Ta nghĩ, các ngươi cảm thấy mình chắc chắn phải chết đúng không?"
"Chẳng lẽ ngài bằng lòng cho chúng ta một con đường sống sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!