Chương 22: (Vô Đề)

Tòa thành chính của lâu đài màu xám có thể nhìn thấy rõ ràng trong ánh mặt trời lặn của buổi tối.

Quốc vương đứng yên trong bóng tối, làn gió nhẹ lay động mái tóc bạch kim, ánh vàng ấm áp không thể làm dịu đi đôi mắt xanh nhạt của cậu. Cậu đứng dưới bóng cây trên đồi, quan sát chiến trường cách đó không xa.

Sự thay đổi của Tường Vi đã ảnh hưởng đến hơn phân nửa Legrand.

Cái gọi là "Tường Vi chi biến" là sự kiện phân chia gần đây giữa "Tường Vi sắt" và "Hoa hồng trắng", một nhà thơ cung đình lãng mạn đã đặt tên cho nó. Mặc dù nghe có vẻ đẹp nhưng nó lại mang đến một cuộc chiến tranh đẫm máu.

Đây là một đóa hoa đẫm máu nở ở vùng đất Legrand.

Với cung điện là Tường Vi là trung tâm, những bất đồng và chống đối dần lan ra bên ngoài, lan sang các quận mạnh hơn —— những nơi có tòa thành quan trọng. Người chủ của lâu đài đã phải treo cờ hiệu lên tháp chính để thông báo lập trường của mình.

Nhưng mà, quốc vương đoán trước không sai.

Chiến tranh đã hoàn toàn được tiến hành bằng sự kiềm chế.

Hai bên tranh giành với nhau những tòa thành quan trọng.

Mỗi lâu đài là một trạm kiểm soát quân sự quan trọng, lâu đài đồ sộ là nơi củng cố quan trọng nhất và cũng là nơi  là vũ khí quân sự được dung hợp làm một. Trong khi cố gắng tránh đối đầu trực diện, bao vây và vây đánh, tập kích và phản kích, làm cho thời gian chiến tranh không ngừng kéo dài.

Ngay bây giờ là một cuộc bao vây.

Quốc vương không tránh chiến đấu trên đường đi.

Cậu phải tận mắt chứng kiến ​​cuộc chiến của thời đại này, cho dù đó là sự giáo dục mà bản thân Purlan nhận được hay những kiến ​​thức mà Chúc Trì có được trong kiếp trước cũng chỉ là những câu chuyện từ trong miệng người khác. 

Chỉ khi tận mắt chứng kiến ​​và trải nghiệm, mới thực sự hiểu được những cuộc chiến của thời đại này và tránh đưa ra những phán đoán sai lầm dựa trên sự kiêu ngạo của kẻ đến sau.

Chiến tranh không thể mắc sai lầm.

"Bệ hạ, tiếng kèn chiến trận sắp vang lên, ngài có hứng thú tiến lên quan sát nó thêm nữa không?" Ác ma lặng lẽ xuất hiện sau lưng quốc vương, quan tâm hỏi: "Đương nhiên, ngài yên tâm, bọn họ sẽ không phát hiện ra ngài, đừng nói đến việc làm tổn thương tới ngài.

"Quốc vương hơi nghiêng đầu, nhìn kỹ ác ma. Ác ma đưa tay ra và làm một cử chỉ mời gọi:"Đừng hiểu lầm ta, thưa bệ hạ. Ta chỉ tò mò về ngài.

"Hắn không nói tò mò điều gì, chờ quốc vương đưa ra quyết định. Lúc này tiếng kèn vang lên. Trên tòa tháp chính của lâu đài mà bọn họ đi qua, có một lá cờ vẽ bằng hoa hồng trắng. Đám binh sĩ vây thành khoác áo choàng đỏ bên ngoài, người chỉ huy là một kỵ sĩ trung niên, quốc vương không biết ông ta, nhưng xét từ khí chất và huy hiệu của ông ta, hẳn là nên thuộc về cấp dưới cũ của công tước Buckingham. Người chỉ huy ra lệnh tấn công."Chúa phù hộ cho đức vua của ta!

"Những binh sĩ hô to, chiến kỳ được giương cao. Quốc vương nhìn bọn họ chằm chằm một lúc lâu, chấp nhận lời mời của ác ma. Ác ma thật khôn ngoan, hắn khẽ huýt sáo, một Ác Mộng lặng lẽ thoát ra khỏi chiếc xe ngựa, ngoan ngoãn chạy đến với quốc vương. Ác ma đưa tay ra, trên người Ác Mộng có một cái yên vàng, quốc vương trở mình ngồi ở trên người Ác Mộng. Ác ma vỗ về cổ Ác Mộng rồi giữ dây cương."Được rồi, chúng ta lên đường thôi."

Hắn nhẹ nhàng nói.

Mặt trời lặn đang buông xuống, lúc chuyển đêm, ác ma dẫn Ác Mộng, vương như một cái bóng, lặng yên tiến vào chiến trường.

Cũng như cỗ xe Ác Mộng có thể lờ đi khu rừng khổng lồ của Konosen vào ngày hôm đó, hôm nay ác ma và quốc vương cũng đang đi xuyên qua một không gian trùng khớp với thực tại. 

Quốc vương có thể ngửi thấy mùi máu tanh của chiến trường, có thể nhìn thấy rõ ràng những thanh kiếm sắc bén và có thể nghe thấy rõ ràng tiếng kim loại va chạm.

Nhưng không ai xung quanh bọn họ có thể phát hiện bọn họ, những mũi tên trên chiến trường cũng không thể chạm tới bọn họ.

Quốc vương đích thân quan sát trận chiến tranh này.

Đầu tiên chúng ta cần chiếm được pháo đài bên ngoài của lâu đài. Máy ném đá để lên chiến trường, tảng đá lớn đập vào tháp kiên cố tạo ta một lỗ hỏng. Không còn nghi ngờ gì nữa, những tên binh sĩ đang trốn trong tòa tháp rồi bắn đều đã trở thành thịt nát. 

Không có nhiều máy ném đá, chỉ để làm gián đoạn cơn mưa tên liên tục từ lỗ bắn cung.

Với sự trợ giúp của máy ném đá, những binh sĩ đã tiến về phía trước rồi nhanh chóng lấp đầy mương bên dưới lâu đài. Người chỉ huy canh giữ tòa tháp đã nhanh chóng phát hiện ra điều này, trước sự nhắc nhở cố ý của ác ma, quốc vương nhìn thấy những binh sĩ của lâu đài đã đổ dầu sôi từ trên cao xuống.

Một số lính binh sĩ dưới mương chạy thoát, có gào lên, đau đớn ngã xuống đất.

Quốc vương ngồi thẳng lưng trên Ác Mộng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!