Chương 21: (Vô Đề)

Cơn gió lạnh cuối tháng chín tràn qua dãy hành lang dài.

Công tước của Buckingham một mình đi ngang qua những bức tranh lộng lẫy ở hai bên hành lang, ông nhớ nội dung của từng bức tranh ở đây, bởi vì ông và anh trai đã trải qua một thời thơ ấu dài ở đây.

Đây là lâu đài Metzl, nhưng là cung điện thủ đô của Legrand, nó còn có một cái tên khác:

Cung điện Tường Vi.

Ở Legrand, quốc vương sở hữu nhiều lãnh thổ và lâu đài. Trong đó có nhiều lâu đài được dùng làm cung điện. Nhưng lâu đài này thì khác, nó được đặt tên là "Tường Vi" và nó là trái tim của toàn bộ đế chế Legrand. Chủ nhân của nó chỉ có thể là hoàng đế của Legrand.

Khi đến pháo đài Moon River để đàm phán, quốc vương đã trao cung điện Tường Vi cho công tước Buckingham, đồng nghĩa với việc cậu một lần nữa trao quyền nhiếp chính cho người chú của mình.

Công tước Buckingham không có thẹn với lòng tin của quốc vương, ông không bước chân vào bất cứ nơi nào thuộc về quốc vương ngoại trừ tổ chức hội nghị trong phòng màu của cung điện Tường Vi để giải quyết các vấn đề chính trị. Ông thậm chí còn không sống trong căn phòng mà quốc vương đã sắp xếp cho ông trong cung điện.

Nhưng hôm nay thì khác.

Nơi mà công tước Buckingham đến ngày hôm nay là phòng màu của cung điện Tường Vi ——  đó là nơi tổ chức hội nghị quan trọng và khẩn cấp.

"Chúc một ngày tốt lành, ngài công tước."

Lại có một đoàn người đi tới, hai bên gặp nhau trên hành lang huy hoàng. Người dẫn đầu mặc áo gấm đen sẫm và hoa hồng trắng trên ngực mỉm cười chào công tước Buckingham. Những người đứng sau gã đều mặc đồ đen, đeo hoa hồng trắng như bàu tỏ lời chia buồn.

"Ta mừng vì ngài vẫn mạnh mẽ như trước."

Gã là đại công tước Grice.

Ở một mức độ nào đó, gã cũng là chú của quốc vương, vì gã là anh trai cùng cha khác mẹ của công tước Buckingham —— mẹ của William III qua đời, gã là con trai của nữ hoàng Isabel đã tái hôn.

Không giống như công tước Buckingham và quốc vương, đại công tước Grice không được thừa hưởng đôi mắt xanh tóc bạch kim mang tính biểu tượng của gia tộc Tường Vi. Gã có mái tóc vàng rực rỡ, đôi mắt xanh lục nhạt của gã dường như luôn mỉm cười.

Gã ngạc nhiên nghi ngờ nhìn công tước Buckingham: "Ngài có quên gì không?"

"Quốc vương không cần thứ đó."

Công tước Buckingham lạnh lùng nói, ánh mắt đảo qua gương mặt của những người đeo hoa hồng trắng.

Những người đó trong vô thức cúi đầu để tránh ánh mắt của lão công tước, điều này khiến cho đại công tước Grice có hơi tức giận.

"Xin đừng nói như vậy, ngài công tước." Đại công tước Grice lộ ra một chút âu sầu vừa đúng: "Đây là cho đứa cháu tội nghiệp của ta."

"Ta thật lấy làm tiếc."

Công tước của Buckingham vừa cao vừa gầy, cơn gió lạnh bắt đầu lay động chiếc áo choàng của ông…, ông giống như bị máu đỏ tươi vây quanh, ở khoảng cách gần như vậy, người đối diện với ông gần như có thể ngửi thấy mùi máu tươi.

"Tại cảng Bethe, một kiếm đó đã bị William chặn lại."

Khuôn mặt của đại công tước Grice đột ngột thay đổi, nụ cười của gã biến mất trên khuôn mặt.

Gã xanh mặt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nghiêm nghị vô cảm của công tước Buckingham.

Ít ai biết rằng từng có một cuộc xung đột vũ lực giữa công tước Buckingham và đại công tước Glace khi họ còn trẻ. Công tước Buckingham khi còn trẻ đã ném người anh em cùng cha khác mẹ của mình xuống tàu, sau đó lập tức cầm kiếm nhảy xuống, khi gã ở giữa không trung thì công tước rút kiếm ra.

Đã cách nhiều năm, sát khí của thanh kiếm lúc trước đã ngóc đầu trở lại.

"Cút ngay."

Đại công tước Grice vô thức bước qua một bên, những người mặc áo choàng đen phía sau gã cũng giải tán. Lão công tước cô độc và kiêu ngạo đi ngang qua.

"Ta cũng muốn biết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!