Cái bóng của cỗ xe ngựa băng qua khu rừng đen, cây gỗ khô như ác ma đứng sừng sững ở trong gió đêm.
Tuấn mã kéo xe toàn thân đã là mồ hôi, miệng chảy bọt mép nhưng cây roi vẫn vung vẩy trên không trung không cho phép bọn nó dừng lại nghỉ ngơi.
"Bệ hạ kính yêu của tôi, muốn sáng sớm ngày mai đuổi tới Moen là chuyện dù như thế nào cũng làm không được.
"Người lái xe so với tuấn mã càng thêm mệt mỏi. Đảm nhiệm làm phu xe là tên kỵ sĩ mặc áo giáp, gã lúc này mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, lái xe ngựa vào khu vực bằng phẳng, gã khẩn cầu người trong xe."Ngựa cần nghỉ ngơi."
"Được thôi."
Quốc vương ở trong xe trả lời.
"Vậy ngươi có thể an nghỉ mãi mãi.
"Sắc mặt kỵ sĩ ngày càng tái nhợt. Gã không dám nói nữa, gã không để ý tới mệt mỏi liên tục lái xe một ngày một đêm, tiếp tục thúc giục ngựa. Bởi vì, người ngồi trong xe là đế quốc quân chủ Legrand. Purlan I. Vào giờ phút này, màn đêm bao phủ khắp nơi, dãy núi thật thần bí. Vị quốc vương tôn quý ngoài dự liệu lại không mang theo đội nhân mã chỉ ngồi trên một cỗ xe che bằng vải nhung đen, xe ngựa gấp gáp chạy trên vùng hoang dã, chạy tới một nơi tên là"Moen".
Sau khi uy hiếp quản gia bị ép làm phu xe, quốc vương tự mình dựa vào thành xe, nhấc màn lên.
Ánh trăng lọt qua kẽ hở rừng cây lướt qua mặt cậu.
Quốc vương khoác lên chiếc áo choàng đỏ khiến khuôn mặt cậu đặc biệt lạnh lùng. Cậu rất trẻ tuổi còn mang theo đường nét thiếu niên, cảm giác có chút quá mức tinh tế nhưng lông mi che khuất đi đôi mắt bất thường bên trong khiến cậu nhìn vô cùng hung dữ.
Dưới ánh trăng, đôi mắt xanh nhạt của cậu hiện lên một tia sắc bén không thể bỏ qua.
Quốc vương nhìn ngoài xe, những cây cối kia xẹt qua không ngừng, đánh giá xem lúc này vẫn còn cách Moen rất xa.
Đương nhiên cậu biết ngựa và phu xe đều đã mười phần rã rời.
Nhưng hôm nay cậu nhất định phải tới thị trấn Moen trước khi mặt trời mọc.
Bằng không chú ruột của cậu, công tước Buckingham liền xong đời.
…
Trước đó hai ngày.
Chúc Trì vẫn chỉ là một thanh niên bị mắc bệnh nặng. Cậu nhìn cơ thể khắp nơi trắng bệch dần dần héo rút, trong lòng thầm tính toán khi nào mình sẽ chết.
Không ai muốn chết cả, kể cả Chúc Trì.
Khoa học kỹ thuật hiện đại cũng không cứu được cậu, thần phật khắp trời đều không để ý tới cậu. Chúc Trì làm một chuyện có thể xưng là hoang đường. Cậu mở quyển sách cổ xưa trước kia vô tình nhận được, nghe nói có thể triệu hồi ác ma.
Máu nhỏ xuống những hoa văn đằng mạn phức tạp, màn sương đen bao trùm khắp phòng.
Đáp lại mong đợi cuối cùng trong tuyệt vọng của cậu, ác ma giáng lâm.
Ác ma là tên buôn linh hồn nổi tiếng quỷ quyệt.
Chúc Trì bán mất linh hồn của mình, từ đó đổi lấy cơ hội được sống lại ở một thế giới khác.
Cậu yêu cầu có được một cơ thể trẻ tuổi và khỏe mạnh. Ác ma đáp ứng, đồng thời lúc ký khế ước cho cậu một ưu đãi nhất định, cuối cùng còn tặng cậu một món quà.
Ác ma hào phóng kỳ quái khiến trong lòng Chúc Trì còn có cảnh giác.
Nhưng không còn cách nào, cậu đã đến bước đường cùng.
Khế ước hoàn thành.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt, người thanh niên yếu ớt xanh xao nhắm mắt, đường nhịp tim trên màn hình dần trở nên bằng phẳng. Mà ở thế giới khác trong cung điện lộng lẫy của đế quốc, một đôi mắt xanh nhạt mở ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!