Chương 81: Phiên ngoại: Thế giới hiện thực 3

Sau khi chào hỏi qua loa, Heinrich đã lập tức ôm lấy Thanh Hoàn, vội vã như lửa bén đến chân chạy đi tìm y tá để kiểm tra thương tích cho y.

Úc Thanh Hoàn cảm thấy tò mò nên đi theo họ, sau đó cậu biết được đầu đuôi sự việc. Thanh Hoàn vì cứu một con mèo nhỏ bị mắc kẹt trên cành cây mà cả người lẫn mèo cùng nhau ngã xuống.

Phải nói rằng, dáng vẻ "trời sập tới nơi

"của Heinrich lúc đó đúng là có vài phần giống phong thái của Tư Đình. Ngoài chỗ mắt cá chân bị trật khớp và vài vết bầm trên người, Thanh Hoàn không bị thương gì nghiêm trọng. Y nằm trên giường bệnh, vẻ mặt uể oải như cuộc sống này chẳng còn gì luyến tiếc. Cô y tá bên cạnh hiển nhiên cũng quen biết hai người, vừa bất đắc dĩ bôi thuốc cho Thanh Hoàn vừa cố gắng giữ giọng dịu dàng mà nói với Heinrich:"Thưa anh, hay là anh cũng thử đăng ký một buổi khám ở khoa Tâm lý xem sao?

"Dáng vẻ làm quá lên này thật sự không bình thường chút nào. Heinrich ngẩn ra. Hắn ta mới rời khỏi sa mạc chưa được bao lâu còn chưa kịp thích nghi với thế giới mới này. Nghe lời khuyên chân thành của y tá, hắn ta theo phản xạ nhìn về phía Tư Đình đang đứng sau Úc Thanh Hoàn, chỉ tay vào người nọ rồi nói:"Nhưng cái cậu đằng kia cũng như vậy mà."

Y tá băng gạc cho mắt cá chân của Thanh Hoàn, không ngẩng đầu lên mà đáp: "Vậy hai người có thể đi cùng nhau, sau một buổi trị liệu tâm lý có thể sẽ tốt hơn đấy."

Tư Đình: "......

"Tối nay ở khoa cấp cứu không có nhiều người, đại sảnh yên tĩnh đến nỗi khiến ai cũng bất giác hạ thấp giọng khi nói chuyện. Heinrich đẩy Thanh Hoàn bằng xe lăn, theo sau là Úc Thanh Hoàn và Tư Đình. Bọn họ tìm một chỗ cạnh bồn hoa nhỏ ngồi xuống trò chuyện, cũng chính lúc này Úc Thanh Hoàn mới biết được tên thật của Chủ Thần không phải là Thanh Hoàn, mà Chủ hệ thống cũng không đơn giản chỉ gọi là"Chủ hệ thống

". Chủ Thần tên là Bạch Lê, Chủ hệ thống tên là Huyền Mộ, Bạch Lê không chỉ là cấp trên mà còn là anh trai ruột của Huyền Mộ. Heinrich đã ký hợp đồng với Huyền Mộ, trở thành một"hệ thống" trong số đó. Nhưng không giống với một thể năng lượng được tách ra từ sức mạnh của Huyền Mộ, giống như Aivis là một dạng hệ thống nhỏ có thể ký sinh trong cơ thể người xuyên không để tiện bàn giao nhiệm vụ.

Heinrich lại là một cá thể độc lập, dù có người xuyên không cần hỗ trợ thì hắn ta cũng sẽ xuất hiện bên cạnh người đó với hình dạng con người.

Sau khi ký kết, Heinrich nhận được vị trí của Bạch Lê từ Huyền Mộ. Trong lúc làm nhiệm vụ chọn ra những người xuyên không phù hợp ở thế giới này để đưa tới Cục Quản lý thời không, hắn ta cũng nhân cơ hội này để dây dưa không dứt với Bạch Lê – người đang bận rộn đi tìm kiếm nguồn thức ăn ở đây.

Nhờ vào sự giám sát toàn diện không góc chết của Heinrich trong thời gian qua, Bạch Lê đã rất lâu không được ăn "bữa cơm tử tế

"nào. Huyền Mộ không tiết lộ thân phận thật của Bạch Lê cho Heinrich, tất nhiên cũng không nhắc tới việc Bạch Lê sống bằng cách hấp thu thiện ý. Mà tình hình hiện tại thì xem ra Bạch Lê cũng không có ý định"lộ diện

". Sau khi đuổi Heinrich đi mua nước, ánh mắt Bạch Lê đảo qua hai người Úc Thanh Hoàn và Tư Đình, cuối cùng dừng lại trên người Úc Thanh Hoàn. Ánh mắt nóng rực ấy khiến Tư Đình cực kỳ không hài lòng. Không biết hắn đã thấy qua biểu cảm đó bao nhiêu lần trong ánh mắt người khác, từng kẻ một đều đang mơ tưởng mèo con của hắn. Tư Đình lạnh giọng:"Nhìn nữa là tôi móc mắt anh đấy."

Nghe vậy, Bạch Lê ngẩng đầu, tò mò hỏi: "Cậu muốn lấy mắt tôi à?"

Y suy nghĩ một lát, rồi lại nói: "Có thể cho cậu đó."

Tư Đình: "......"

Úc Thanh Hoàn: "......"

Cuối cùng, Bạch Lê lại quay sang nhìn Úc Thanh Hoàn, "Nhưng thật ra tôi càng muốn tặng cho cậu hơn."

Úc Thanh Hoàn mỉm cười lịch sự: "Cảm ơn, nhưng tôi không cần."

Vừa dứt lời, Úc Thanh Hoàn đã thấy rõ hai chữ "thất vọng

"viết trên mặt đối phương. Vị Chủ Thần này thật sự tiếc nuối vì cậu không chịu nhận ý tốt của mình. Chắc là đói quá hoá rồ rồi. Úc Thanh Hoàn nhìn y đầy thông cảm,"Nếu anh đói như vậy, tại sao không nói thẳng thân phận của mình với Heinrich?"

"Tôi không đói."

Bạch Lê điềm nhiên đáp: "Tại vì cậu ngon miệng quá thôi, đã lâu lắm rồi tôi chưa được ăn món nào sơn hào hải vị giống như cậu."

Tư Đình: "Tôi có thể đánh chết anh ta không?"

Úc Thanh Hoàn vừa định mở miệng nói "Được", Bạch Lê bỗng nói: "Tôi có thể thực hiện cho cậu một điều ước."

"Vậy anh giúp tôi khoẻ lại ngay lập tức đi."

"Điều đó thì không được."

"......"

Úc Thanh Hoàn giơ tay ra hiệu cho Tư Đình động thủ, còn kèm theo lời nhắn: "Đánh chết anh ta ngay đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!