Chương 78: Chính văn hoàn

Khi đồng hồ đếm ngược sinh mệnh dần tiến đến 1 ngày, mỗi ngày trôi qua thần kinh của Aivis đều căng như dây đàn. Nó sợ rằng nếu có bất kỳ sơ suất nào xảy ra trong phút cuối thì Úc Thanh Hoàn sẽ không thể thuận lợi trở về nhà.

So với Aivis luôn thấp thỏm lo lắng thì Úc Thanh Hoàn có vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Cậu cố gắng tránh việc cùng Tư Đình đi lại ngoài phố.

Lúc đầu, Enigma rất không hài lòng về chuyện đó nhưng sau hắn liền hiểu ra ngày chết của Alpha đã cận kề, đối phương không muốn hắn tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình đó. Tư Đình bắt đầu trở nên bồn chồn và bất an, thỉnh thoảng lại truy hỏi Úc Thanh Hoàn rằng khi nào thì cậu sẽ chết.

Ngay cả bản thân Úc Thanh Hoàn cũng không biết được đáp án chính xác, tất nhiên cậu không thể nói cho Tư Đình. Hơn nữa cậu đã có ý định không để đối phương chứng kiến nên dù có biết, cậu cũng sẽ không tiết lộ.

Những tình tiết cuối cùng không được biết trước quá nhiều, Úc Thanh Hoàn cũng sợ mọi chuyện sẽ không thuận theo ý muốn, vì thế cậu lại dọn về biệt thự của Tư Đình, chiều theo tất cả những đòi hỏi quá mức của đối phương một cách vô điều kiện.

Chỉ cần Tư Đình không muốn dừng lại, cậu cũng sẽ tuyệt đối không phản kháng.

Liên tiếp mấy ngày liền, trên người cậu tràn đầy hơi thở mùi tuyết tùng.

Úc Thanh Hoàn chủ động đề nghị Tư Đình đánh dấu cậu thêm một lần nữa. Dưới sự dụ dỗ thơm ngọt của mùi quả cam, Enigma gần như đã mất khống chế nhưng đến cuối cùng hắn chỉ dùng răng cắn nhẹ lên tuyến thể của Alpha, không làm gì khác nữa.

Tư Đình ôm chặt lấy Úc Thanh Hoàn, như muốn hòa người kia vào tận xương tuỷ của mình, vĩnh viễn không chia lìa.

Chủ hệ thống quả thật đã thực hiện lời hứa với Úc Thanh Hoàn về việc hạ thấp mức độ báo động nhưng Tư Đình vẫn không ngừng gặp phải một số mối nguy nhỏ.

Khi đi ngang qua các tòa nhà cao tầng, hắn thường sẽ gặp phải tình trạng đồ đạc từ trên cao rơi xuống; mỗi lần đứng gần lan can thì nơi đó sẽ bị lung lay; khi đi ngoài phố thì gặp phải xe hơi bị mất thắng...

Enigma lần nào cũng dễ dàng hóa hiểm thành an, hắn không mấy để tâm đến chuyện này nhưng nếu hắn đứng gần người khác quá thì những người đó cũng sẽ gặp xui xẻo theo. Người bị vạ lây nặng nề nhất chính là Úc Thanh Hoàn.

Có lần khi họ đang ân ái trong phòng tắm, chiếc gương treo trên tường bất ngờ vỡ nát. Dù Tư Đình đã ôm lấy Úc Thanh Hoàn tránh đi rất nhanh nhưng vẫn có một mảnh vỡ cắt qua cánh tay của Alpha.

Vì chuyện này, Tư Đình đau lòng thật lâu.

Tư Đình không cam tâm ngồi chờ chết, một lần nữa quay về Cục Quản lý Thời Không đập phá tanh bành, đồng thời ký thêm một hiệp định với Chủ hệ thống. Lần này trở lại, báo động đã hoàn toàn được giải trừ.

Hai ngày cuối cùng trước khi đếm ngược kết thúc, Úc Thanh Hoàn cả ngày đều ở lì trong tiệm trái cây của Ngu Dương và Trình Ánh Tuyết, lúc bận rộn thì giúp họ bán hàng, khi rảnh rỗi thì cùng vợ chồng họ tán gẫu.

Cậu tham lam tận hưởng đoạn thời gian cuối cùng này, muốn ở cạnh cha mẹ mình thêm một chút để bù đắp những tiếc nuối năm xưa. Tiếc rằng những bức ảnh chụp chung ở thế giới này đều không thể mang về hiện thực, nếu được cậu nhất định sẽ mang về cho Úc Giang Nhã xem.

Sở Hành Tri hẹn gặp Úc Thanh Hoàn tại quán cà phê. Lần này y không còn cố khuyên cậu tránh khỏi cái chết đang đến nữa. Họ như hai người bạn thân lâu năm cùng nhau ngồi trong quán cà phê hàn huyên đủ điều.

Người kia một lần nữa tự tay pha cho Úc Thanh Hoàn một ly Latte nóng, chất lượng vẫn chẳng khá hơn. Úc Thanh Hoàn uyển chuyển khuyên y nên tập trung học hành cho tốt, đừng mãi mê mày mò chuyện pha cà phê làm gì.

Trước khi rời đi, Úc Thanh Hoàn nhờ Sở Hành Tri mua giúp cậu một xiên kẹo hồ lô, xem như bồi thường cho việc mình đã phải uống hết ly cà phê khó nuốt ấy.

Alpha cầm xiên kẹo hồ lô quay về biệt thự của Tư Đình, hai mắt toả sáng chọn một viên sơn trà đẹp nhất đưa cho Enigma.....

Ngày định mệnh đến. Hôm đó là một ngày thứ Bảy thời tiết đẹp bất ngờ. Nắng xuân rực rỡ xua tan hơi lạnh mùa đông, vạn vật như sắp tái sinh, báo hiệu mùa xuân đang gõ cửa.

Úc Thanh Hoàn lái xe đưa Lăng Chu đi dạo ở trung tâm thương mại, tiện thể mua cho Omega mấy bộ quần áo mới. Cậu ta lại cao thêm một chút, vóc dáng dần hiện ra đường nét rõ ràng, lúc thử qua vài bộ đồ hợp với dáng mình, Omega đỏ mặt, ngại ngùng bước ra phòng thử đồ.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Úc Thanh Hoàn không khỏi nhớ đến Úc Giang Nhã.

Con bé đã theo cậu chịu không ít khổ cực, quần áo mặc trên người thường phải giặt đến bạc màu rồi mới nỡ mua cái mới.

Úc Thanh Hoàn không tài nào nhớ nổi dáng vẻ Úc Giang Nhã mặc một chiếc váy xinh đẹp là như thế nào. Hình ảnh hiện lên trong đầu cậu chỉ là con bé luôn mặc bộ đồng phục do trường phát cho, quanh năm suốt tháng đều như vậy.

Sau khi trở về, cậu cũng nên mua cho Úc Giang Nhã vài chiếc váy xinh đẹp.

Dù sao thì mười ba tuổi cũng chính là độ tuổi bắt đầu biết làm đẹp rồi.

Lúc Lăng Chu bước vào phòng thử đồ một lần nữa, một giọng nói quen thuộc chợt vang lên sau lưng Úc Thanh Hoàn:

"Anh Thanh Hoàn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!