[Aivis, tại sao kịch bản của kế hoạch bạch nguyệt quang lại được bảo mật nghiêm ngặt như vậy? ]
Ngay cả nội dung kịch bản cũng chỉ truyền tải dưới dạng văn bản, cốt truyện chủ chốt và phần lớn hành tung của nhóm nhân vật chính đều bị cắt bỏ, khiến cho tất cả những nhân vật quan trọng đối với Úc Thanh Hoàn đều chẳng khác gì một tờ giấy trắng.
[Ban đầu không phải như vậy.
Nhưng cái gọi là "vai diễn Bạch Nguyệt Quang" vốn được thiết lập với mục đích cứu rỗi. Mà cứu rỗi thì sẽ sinh ra cảm tình. Rất ít ký chủ có thể kiểm soát được tình cảm của mình, họ không tránh khỏi việc thương xót, hoặc yêu lấy nhân vật mục tiêu.
Nắm giữ kịch bản trong tay, họ không đành lòng trơ mắt nhìn người mình yêu rơi vào nguy hiểm, hoặc mất đi tính mạng.]
[Họ cố gắng thay đổi kịch bản, khiến toàn bộ đường dây thế giới trở nên hỗn loạn. Chúng tôi không thể ngăn cản việc ký chủ yêu nhân vật, chỉ có thể thu hồi lại kịch bản vốn nên giao cho họ, hạn chế tối đa khả năng ký chủ can thiệp vào tiến trình phát triển của thế giới.]
[Thế giới cậu đang ở từng có thời điểm sụp đổ.
Về nguyên nhân sụp đổ, chắc cậu cũng đoán được rồi, chính là vì Tư Đình. Trong một thế giới vốn đã không ổn định, chúng tôi sẽ đưa vào một nhân vật có thể kéo lại đường dây kịch bản.
Sự tồn tại của cậu vốn dĩ đã là biến số, nếu cậu còn cầm trong tay kịch bản, rồi dựa vào đó mà thay đổi cuộc đời của Tư Đình, thì thế giới này chắc chắn sẽ hoàn toàn sụp đổ.]
Úc Thanh Hoàn từng đóng vai phản diện, cậu hiểu rõ dưới ngòi bút của tác giả, có phản diện sinh ra đã mang bản chất xấu xa, nhưng cũng có phản diện là do phải trải qua vô số dày vò mà dần dần hắc hóa.
Có người được nhân vật chính cảm hóa, có người thì bị nhân vật chính gi. ết ch. ết.
Cậu theo bản năng suy nghĩ về nguyên nhân khiến Tư Đình trở thành phản diện là gì. Trong hàng loạt khả năng đó, tác giả đã an bài cho Tư Đình một quá khứ ra sao?
Điều đó không có nghĩa là cậu muốn thay đổi cuộc đời của Tư Đình, bởi vì cậu không gánh nổi hậu quả. Úc Thanh Hoàn không muốn vì một sơ suất trong ba nhiệm vụ cuối cùng mà bị kẹt lại mãi mãi trong thế giới nhỏ này.
Từ giọng điệu của Aivis, cậu mơ hồ cảm nhận được có vẻ hệ thống rất để tâm việc cậu có can thiệp vào kết cục hay không.
[Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi. ]
Úc Thanh Hoàn xoa nhẹ bờm sư tử của Kaiden, ánh mắt lại dừng trên bóng lưng Tư Đình đang đi phía trước. Thân hình của lính gác khẽ động đậy dù chỉ một xíu, thế là Úc Thanh Hoàn muốn chơi xấu, cậu đưa tay vuốt nhẹ vành tai Kaiden. Con sư tử liền phát ra một tiếng gầm khẽ, mang theo chút bất mãn.
Đến khi Tư Đình dừng bước quay đầu lại, Úc Thanh Hoàn rõ ràng thấy vành tai trái của hắn đã phiếm đỏ, đây phản ứng cộng cảm không thể giấu được.
Qua khỏi giờ ngọ, không khí trở nên oi bức khó chịu.
Trên đường đi, họ lại tìm được một thùng vật tư, bên trong có một chai xịt chống muỗi. Tư Đình như muốn đổ cả chai lên người Úc Thanh Hoàn, xịt đến nỗi cậu sặc khụ khụ không ngừng.
Vuốt tai là "sự trả thù
"nho nhỏ của dẫn đường. Úc Thanh Hoàn rút tay về, làm bộ vô tội nói:"Xin lỗi nhé."
Chỉ là còn chưa kịp để Tư Đình trả lời, một loạt tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên, đang dần dần áp sát về phía họ. Tư Đình đưa tay ra hiệu tay cho Úc Thanh Hoàn, cậu lập tức lật người nhẹ nhàng nhảy xuống đất, Kaiden cũng giang thân hình to lớn che chắn cho cậu.
Một đội bảy người xuất hiện trước mặt bọn họ, tạo thành nửa vòng cung bao vây lấy hai người. Người cầm đầu trên tay chính là khẩu súng plasma mà Aivis đã từng nhắc đến.
Úc Thanh Hoàn cúi đầu nói một câu với Kaiden.
Ngay khi Tư Đình lao lên phía trước, Kaiden cũng theo sát không rời. Úc Thanh Hoàn nhanh chóng lùi lại phía sau, tìm một nơi ẩn nấp khác an toàn hơn.
Chỉ cần Tư Đình cướp được khẩu súng plasma này, đường dây cốt truyện đang lệch sẽ được kéo lại đúng quỹ đạo. Có Kaiden hỗ trợ, cơ hội thắng của Tư Đình sẽ cao hơn nhiều.
Tiếng súng nổ liên tiếp, Úc Thanh Hoàn lặng lẽ nhô đầu ra quan sát tình hình chiến đấu. Sự thật chứng minh là cậu đã lo xa, dù đối phương có súng, nhưng cũng phải bắn trúng Tư Đình mới được.
Cơ thể Tư Đình linh hoạt, dễ dàng né tránh mấy pha súng bắn, mỗi bước chân đáp xuống đều rút ngắn khoảng cách với kẻ cầm súng. Chỉ vài giây sau, người nọ liền cảm thấy một làn khí lạnh lướt qua bên cổ, đầu mũi chai xịt muỗi đã dùng hết ghim ngay động mạch cổ hắn ta.
Tuy chỉ là chai xịt hết công dụng nhưng trong tay Tư Đình lại có tác dụng trí mạng.
Người cầm súng biến mất ngay tại chỗ. Trước khi khẩu súng plasma kịp rơi xuống đất, nó đã được Tư Đình bắt gọn trong tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!