Chương 3: (Vô Đề)

Chẳng bao lâu sau, như thể để chứng minh "bóng ma" vừa rồi không phải là ảo giác của Úc Thanh Hoàn, một sinh vật khác lại trèo lên bệ cửa sổ.

Cậu nheo mắt nhìn kỹ, chỉ thấy một con sư tử lớn màu nâu vàng đang cố hết sức chen qua khung cửa sổ chật hẹp, rồi nhảy phịch xuống đất, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của dẫn đường đang ngồi trên giường.

Thời gian như bị kéo dài vô tận, không khí im lặng kỳ quái.

Lúc này, Úc Thanh Hoàn đã hoàn toàn tỉnh táo. Nhờ mối liên kết với Felix, cậu nhận ra mèo nhỏ của mình đã bị một tên bi. ến th. ái nào đó ôm đi mất rồi, người đó còn dùng ngón tay xoa đầu và bụng mèo.

Còn con sư tử trước mắt này... giống như là "vật trao đổi

"được tên bi. ến th. ái kia cử đến để ngủ cùng cậu vậy. Ngón tay cậu khẽ động, do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn không thu Felix về lại không gian tinh thần. Trước khi hành động, cho mục tiêu nếm chút"ngọt ngào

"cũng không có gì to tát. Con sư tử trước mắt vẫn nhìn chằm chằm cậu trong bóng tối, như thể muốn thông qua ánh mắt của nó để truyền hình ảnh cậu cho lính gác nào đó. Úc Thanh Hoàn không vui lên tiếng:"Ra ngoài.

"Nghe vậy, sư tử cẩn thận nằm rạp xuống đất. Úc Thanh Hoàn:"..."

Úc Thanh Hoàn: "Đừng có giả vờ không hiểu.

"Sư tử lại gác đầu lên hai chân trước khoanh lại, nhắm mắt ngủ luôn. Úc Thanh Hoàn:"..."

Hai giây sau, con sư tử giả bộ ngủ hé mắt ra nhìn trộm Úc Thanh Hoàn. Thấy cậu vẫn nhìn chằm chằm mình không chớp mắt, nó vội nhắm mắt lại, rồi xoay người, quay lưng về phía cậu.

Úc Thanh Hoàn không vội nằm xuống, chỉ thầm đếm đến mười trong lòng, rồi cố ý thở dài một tiếng đầy bất đắc dĩ, sau đó kéo chăn nằm trở lại giường ấm.

[Aivis, số liệu.]

[Giá trị hắc hóa của phản diện: 60. Độ hảo cảm của phản diện: 10.]

Lần gặp ở phòng y tế, hảo cảm của Tư Đình với cậu là 7 điểm. Trước khi nhập học đã lên 9, đến tối nay lại tăng thêm 1 điểm. Úc Thanh Hoàn suy nghĩ rất nghiêm túc, cố gắng tìm ra quy luật để đối phó với mục tiêu nhiệm vụ một cách tối ưu nhất. Trong mắt cậu, Tư Đình không phải loại người khó công lược.

Dựa vào chỉ số hắc hóa hiện tại, người này còn một đoạn khá dài mới chính thức trở thành phản diện.

Cậu xoay người, nhìn con sư tử đang nằm bên giường một lúc, rồi từ từ nhắm mắt lại, đi vào giấc ngủ.

Đêm dài tĩnh lặng.

Tai của Kaiden khẽ giật, lắng nghe tiếng hô hấp đều đặn và nhẹ nhàng từ trên giường, dẫn đường lúc này đã ngủ say. Nó nhẹ nhàng đứng dậy, xoay người rồi lại ngồi xuống.

Bóng đêm không cản trở thị lực của nó, huống hồ còn có ánh trăng hỗ trợ, Kaiden chăm chú nhìn gương mặt của Úc Thanh Hoàn, thỉnh thoảng mũi hơi động, hít lấy hương thơm đặc biệt của cậu.

Thơm thật.

Nó chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương nào dễ chịu đến vậy.

Thấy dẫn đường không tỉnh, Kaiden lại rón rén tiến gần hơn, tựa vào đầu giường mà ngồi, đôi mắt không rời khỏi người đang nằm trên giường, một loại đẹp đẽ, yếu ớt, khiến lòng nó dao động không ngừng.

Một buổi sáng tuyệt vời, bắt đầu bằng việc Úc Thanh Hoàn vừa mở mắt đã đối diện với một cái đầu sư tử to đùng phóng đại ngay trước mặt. Thấy cậu tỉnh dậy, sư tử liền đưa chân trước lên giường, lại gần hơn chút nữa, hít hít cậu vài hơi. Càng hít càng thấy thích, càng hít càng muốn lại gần.

Cho đến khi Úc Thanh Hoàn giơ chân đạp thẳng nó xuống khỏi giường.

[Ký chủ...]

[Nó nhìn cậu suốt cả đêm đấy...]

Đặc điểm của phản diện mà, Úc Thanh Hoàn hiểu rõ lắm.

Cũng có vài thế giới, cậu từng phải đóng vai kẻ si tình, đêm nào cũng ngồi canh bên nhân vật chính như một kẻ si cuồng. May mà có hệ thống bật chế độ chiếu hình ảnh ba chiều, nhìn từ ngoài thì có vẻ như là cậu canh giữ cả đêm, chứ thật ra cậu ghét việc thức trắng đêm để tăng ca lắm.

Úc Thanh Hoàn lăn một vòng xuống giường từ phía bên kia, mở tủ đồ lấy đồng phục. Vừa tìm thấy thì lập tức cảnh giác quay đầu lại, thấy con sư tử vẫn đang nhìn mình chằm chằm, cậu trừng mắt ra hiệu cho nó ở yên trong phòng, còn cậu thì ôm đồ ra ngoài để thay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!