Chương 27: (Vô Đề)

Tư Đình mím chặt môi, cổ họng bật ra một tiếng "ừm" khàn khàn. Hắn lao tới trước mặt Úc Thanh Hoàn với tốc độ nhanh nhất, nhưng lại dùng lực đạo dịu dàng nhất ôm lấy dẫn đường, đè cậu xuống dưới thân.

Khoảnh khắc môi chạm môi, hai tay của dẫn đường đặt lên vai hắn, không phải để đẩy ra mà kéo họ lại gần nhau hơn. Tư Đình phải cố hết sức để kiềm chế bản thân mới có thể giữ cho tiết tấu nụ hôn này ở mức độ dịu dàng, bởi hắn biết Úc Thanh Hoàn không thích những động tác thô bạo quá mức.

Chỉ cần dịu dàng, Úc Thanh Hoàn sẽ mặc cho hắn làm càn.

Như vậy, hắn có thể làm được nhiều chuyện hơn nữa.

Những chiếc cúc áo lần lượt được tháo ra từng cái một. Úc Thanh Hoàn nắm lấy cổ tay Tư Đình, muốn ngăn cản động tác của hắn, nhưng chỉ cần phân tâm để lo mấy cái cúc áo, hơi thở khi hôn liền rối loạn, cảm giác nghẹt thở khiến dẫn đường trở nên choáng váng, cuối cùng lại mất cả hai bên.

Không biết sau lưng cậu Tư Đình đã âm thầm luyện tập những gì, kỹ thuật hôn không chỉ tiến bộ vượt bậc mà dường như còn trở nên vô cùng am hiểu cơ thể cậu.

Thân nhiệt của lính gác vốn cao hơn người dẫn đường một chút, lòng bàn tay nóng rực áp lên da thịt cậu, khiến cậu không nhịn được rơi nước mắt, nức nở kêu lên.

So với trước đây, động tác của Tư Đình đã dịu dàng hơn rất nhiều, không còn cắn rách da cậu nữa, hắn chỉ không ngừng rải xuống cơ thể cậu những nụ hôn nhẹ nhàng. Nhưng đối với cậu đây cũng được xem như một kiểu giày vò khác.

Hai người quấn quýt gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng họ tách nhau ra trong sự chật vật, mỗi người vào một phòng tắm riêng để dội nước. Ban đầu Tư Đình còn muốn vào giúp cậu nhưng bị Úc Thanh Hoàn không chút nể tình đạp một cước văng ra ngoài.

Nếu để lính gác vào cùng, e rằng chuyện sẽ không đơn giản chỉ dừng lại ở một tiếng đồng hồ như vậy.

Tư Đình đứng ngoài cửa vẫn chưa bỏ cuộc, "Cậu có ổn không? Tôi thấy cậu không còn sức để đứng nữa mà."

"Tôi ổn! Tôi đứng được! Rất là ổn luôn!" Úc Thanh Hoàn trừng mắt lườm hắn, "Rầm" một tiếng đóng sầm cửa, "Cậu đi ra xa chút!"

Trong thời gian Úc Thanh Hoàn ngâm mình trong bồn tắm, Kaiden và Felix luôn ở bên ngoài cào cửa, mức độ bám người của hai tinh thần thể này cũng chẳng kém gì Tư Đình.

Úc Thanh Hoàn tắm nhanh hơn Tư Đình một chút, sau khi thay bộ quần áo mới do Tư Đình chuẩn bị, cậu mang dép lê lẹp xẹp đi xuống lầu. Thấy trên bàn trà có một bó hoa tươi, Úc Thanh Hoàn tò mò ghé lại gần, phát hiện đó không phải là hoa hồng mà là hoa hướng dương, ánh mắt lập tức ánh lên sự kinh hỉ bất ngờ.

Trên đầu tủ cạnh bàn có sẵn một bình hoa rỗng. Úc Thanh Hoàn bước tới định lấy bình cắm hoa, nào ngờ Aivis lên tiếng nhắc nhở: "Cái bình đó trị giá ba mươi triệu tinh tệ." Cậu hoảng hốt vội đặt ngay cổ vật quý giá ấy trở lại.

Lúc này Felix đã nhảy lên sofa, chỉ khi Úc Thanh Hoàn khuất khỏi tầm mắt nó mới nhớ thương cậu, còn khi thấy người đang bận rộn ở đó nó lại tỏ ra kiêu ngạo chảnh mèo.

Chỉ có Kaiden vẫn lưu luyến bám theo sau Úc Thanh Hoàn, thấy dẫn đường tắm xong tóc vẫn còn ướt đẫm, nó sốt ruột cắn lấy vạt áo lôi cậu đi tới chỗ đặt máy sấy tóc.

Máy sấy trong biệt thự của Tư Đình thông minh và tiện lợi hơn nhiều so với máy sấy thông dụng trong ký túc xá của dẫn đường. Cậu chỉ cần ngồi xuống ghế, một vòng tròn cảm ứng sẽ chầm chậm hạ xuống, phả ra luồng khí nóng, chưa đầy một phút tóc cậu đã được sấy khô đến bảy tám phần.

Kaiden còn giữ cậu ngồi thêm ba mươi giây nữa mới cho phép dẫn đường đứng lên. Sau đó, nó dẫn cậu trở lại nơi đặt bình hoa cổ, giơ móng chỉ vào, ý bảo cậu cứ việc tuỳ ý dùng.

Được Kaiden phê chuẩn, Úc Thanh Hoàn cũng không khách sáo nữa, cậu chỉnh lại bó hoa hướng dương một cách tỉ mỉ rồi cắm vào bình hoa.

Vừa làm xong chuyện đó, Tư Đình mới từ trên lầu đi xuống. Lính gác cố ý khoác một chiếc áo tắm khoét sâu cổ áo, để lộ cơ ngực rắn chắc, chiều dài áo chỉ qua đến gối một chút rồi thôi.

Sợ Úc Thanh Hoàn không thấy rõ, Tư Đình còn cố tình nới lỏng dây thắt lưng áo tắm, muốn khoe cả cơ bụng săn chắc cho cậu nhìn.

Úc Thanh Hoàn: "......

"Không thể chịu nổi nữa, cậu túm lấy người nọ lôi thẳng lên lầu, ép đối phương thay thành bộ đồ ngủ đôi. Thấy Úc Thanh Hoàn chẳng động lòng gì trước cơ ngực của mình , Tư Đình lập tức ủ rũ cúi đầu, trông cực kỳ thất vọng. Để giữ gìn hòa khí trong gia đình, Úc Thanh Hoàn đành phải lấy lòng hắn bằng cách đưa tay vuốt nhẹ qua cơ bụng của lính gác. Quả nhiên, Tư Đình lập tức"sống lại", ánh mắt long lanh chực chờ ôm lấy cậu để hôn, thế là cậu liền giơ tay đấm một phát vào ngực hắn, "Tư Đình, cậu hôn đến nghiện rồi phải không?!"

"Đúng vậy.

"Tư Đình gật đầu thật mạnh. Miệng nói là làm, Tư Đình tiến thêm một bước, cúi đầu hôn lên môi dẫn đường. Ký ức ngọt ngào lúc nãy còn chưa phai, Tư Đình rạo rực định hôn sâu hơn, Úc Thanh Hoàn đã nhanh nhẹn né tránh, nhìn hắn đầy cảnh cáo:"Hôm nay cấm cậu hôn nữa!"

Dứt lời, cậu vội vã kéo kín cổ áo, làm ra vẻ "Cậu mà dám làm bậy nữa là tôi Alo chú công an ơi liền đó!" Cậu cho rằng Tư Đình sau khi bị cấm cản sẽ tức quá hoá rồ, nhào tới đè cậu xuống ghế sofa rồi làm này làm nọ, miệng hung hăng cãi lại:

"Tại sao lại cấm tôi? Nhất định hôm nay phải hôn!"

Thế nhưng thực tế...

Ánh mắt lính gác tràn đầy yêu thương, mỉm cười dịu dàng nói: "Được, vậy đợi tới ngày mai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!