Chương 22: (Vô Đề)

Úc Thanh Hoàn cảm thấy Tư Đình chuyện bé xé ra to. Cậu chỉ bị một vết thương bằng nắm tay ở thắt lưng, vậy mà lính gác lại kiên quyết không cho cậu xuống giường đi lại, chỉ cho phép sau bữa ăn được ngồi trên giường một đến hai tiếng.

Lính gác còn thu luôn thiết bị đầu cuối của cậu, không cho lên mạng tinh tế, không cho lướt diễn đàn, cũng không cho chơi game.

Mỗi khi Úc Thanh Hoàn không muốn ngủ, lính gác sẽ ngồi bên giường đọc truyện cho cậu nghe, toàn là mấy quyển tiểu thuyết ba xu như "Bá đạo Lính gác yêu tôi", "Lính gác phong lưu và Dẫn đường xinh đẹp", "Chín mươi chín lần bỏ trốn của Dẫn đường nhỏ nhắn", "Cuộc sống cưới trước yêu sau của Lính gác tàn tật và Dẫn đường tuyệt sắc

"... Chỉ trong vài ngày, Úc Thanh Hoàn cảm thấy đôi tai mình đã bị ô nhiễm nghiêm trọng. Cậu thà ngẩn ngơ ngồi nhìn trần nhà suốt tám tiếng còn hơn để bị đầu độc bởi những thứ này. Do thiết bị đầu cuối bị Tư Đình thu mất nên cậu không thể liên lạc với Trình Táp. Mỗi khi hỏi Tư Đình Trình Táp đang ở đâu, lính gác lập tức sa sầm mặt, bộ dáng như bị người yêu bội bạc, giận dữ chất vấn cậu:"Có phải cậu yêu tên đó rồi không?!"

Úc Thanh Hoàn thực sự muốn tạt nước lạnh vào đầu hắn cho tỉnh.

May mà đến ngày trở về, Úc Thanh Hoàn cuối cùng cũng lấy lại được thiết bị đầu cuối, còn lính gác hệ chó bị quên lãng mấy ngày nay cũng xuất hiện trước mặt cậu. Người nọ đáng thương đi theo sau bọn họ, định bắt chuyện với cậu nhưng mỗi lần đều bị Kaiden ngăn lại bên ngoài.

Trên đường rời khỏi thành phố Sadar bằng máy bay, Tư Đình mới kể rõ cho Úc Thanh Hoàn nghe tất cả nội tình. Nhiệm vụ lần này tuy ngoài mặt là điều tra chứng cứ nhưng thực chất họ là mồi nhử.

Người của Hắc Tháp từ lâu đã mai phục quanh xưởng dược, không ngừng giở trò khiêu khích và chia rẽ ba người phụ trách, đồng thời điều tra ra vị trí nơi tài liệu quan trọng được cất giấu.

Vì vậy khi thân phận lính gác của Trình Táp bị bại lộ, ba người kia lập tức quay sang cắn xé lẫn nhau, ai cũng muốn đùn đẩy trách nhiệm cho người khác để tự cứu bản thân.

Trong lúc hỗn loạn, một người trong số đó châm lửa đốt cả nhà máy, ngăn cản hai người còn lại trở về văn phòng xóa dữ liệu, đồng thời cũng muốn hủy sạch chứng cứ bất lợi cho mình. Còn về máy tính chứa dữ liệu, sáng hôm đó đã bị người ta động tay động chân rồi.

Thế lực đứng sau xưởng dược quá phức tạp, ba người kia cũng chỉ là kẻ bị giật dây. Những việc tiếp theo không còn phù hợp để học viên quân đội can dự nữa, toàn bộ sẽ giao lại cho Hắc Tháp xử lý.

Nghe xong, Úc Thanh Hoàn nghi hoặc nhìn Tư Đình từ trên xuống dưới.

Lính gác không hiểu: "Sao cậu nhìn tôi như vậy?"

"Tôi đang tự hỏi có phải người của Hắc Tháp ai cũng có bụng dạ khó lường như nhau không.

"Úc Thanh Hoàn nói xong còn tự khẳng định gật đầu một cái. Hành động ấy khiến vị phản diện này bất mãn, hắn lập tức đưa tay vò tóc cậu rối thành tổ quạ. Úc Thanh Hoàn giận dữ tặng cho Tư Đình ba cái tát, sau đó giơ tay vuốt lại mái tóc rối tung của mình. Thật ra cậu cảm thấy hơi bất mãn vì Hắc Tháp đã đẩy học viên trường quân sự ra trước đầu ngọn sóng, cho đến khi nhận được số tiền chuyển khoản từ nhiệm vụ này."Coi bộ nhiệm vụ cấp S cũng không khó lắm."

Úc Thanh Hoàn ghé sát lại Tư Đình nhìn bảng nhiệm vụ hiển thị trước mặt lính gác, cậu bất ngờ phát hiện điều gì đó.

Cậu vươn tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt sang trái, dừng lại ở cuối nhiệm vụ, lúc này mới phát hiện nhiệm vụ cấp S thực ra cũng được phân sao, lần này bọn họ tiếp nhận là nhiệm vụ cấp S một sao.

Cậu tiếp tục lướt xuống dưới mấy cái, phát hiện nhiệm vụ mà Tư Đình từng nhận trước đó đa số đều là nhiệm vụ cấp S bốn sao, năm sao. Nội dung nhiệm vụ sau khi hoàn thành sẽ bị xóa đi, trên màn hình chỉ còn sót lại phần thù lao được thưởng.

Úc Thanh Hoàn choáng váng vì những con số với hàng số 0 dài tít tắp.

Cậu rút ra được một kết luận: Tư Đình, có rất nhiều tiền.

Có lẽ vì ký chủ cuối cùng cũng nhận ra điều này, Aivis bổ sung một câu: [Ký chủ, mấy bộ quần áo Tư Đình đặt riêng cho cậu trước đây mỗi bộ đều có giá hàng vạn tinh tệ.]

Úc Thanh Hoàn: "......

"Lúc này hai người họ cách nhau rất gần. Cảm nhận được sự trầm mặc của lính gác, Úc Thanh Hoàn nảy sinh nghi ngờ. Cậu ngẩng đầu nhìn Tư Đình, không ngoài dự đoán lại bắt gặp hắn đang nhìn cậu chằm chằm, như thể thế nào cũng không nhìn đủ. Úc Thanh Hoàn duỗi một ngón tay, chọc nhẹ vào vai lính gác, tò mò hỏi:"Cậu đang ngơ ngẩn cái gì vậy?

"Lính gác cúi đầu xuống, trán hai người vì thế mà chạm khẽ vào nhau. Nhiệt độ cơ thể của Tư Đình từ chỗ tiếp xúc ấy truyền sang Úc Thanh Hoàn, ấm áp và nóng rực, lan toả vào tận trái tim. Tư Đình thì thầm nói:"Thích.

"Úc Thanh Hoàn sững sờ. Ở một bên khác, Kaiden cũng chậm rãi tiến lại gần, đầu đặt lên đùi Úc Thanh Hoàn, cố gắng phát ra vài tiếng"gừ gừ

". Lính gác tốt bụng hiếm thấy mà dịch lại cho cậu nghe:"Nó nói, nó cũng thích cậu."

Trước khi Úc Thanh Hoàn kịp phản ứng, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi trên môi cậu. Khác với những lần trước mang đậm sự chiếm hữu, nụ hôn lần này mang theo nhiều ý vị của sự yêu thích và thân mật hơn.

Đây là một nụ hôn rất dịu dàng.

Giống như mùa đông tan đi, ánh mặt trời bất ngờ ló dạng, mang theo chút ấm áp chạm khẽ làn da. Úc Thanh Hoàn cũng không ngờ, mình lại có chút... thích nụ hôn này.

Tư Đình cũng không tiếp tục lấn tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!