Trong ba ngày tiếp theo, Aivis tiếp tục bổ sung cho Úc Thanh Hoàn những yêu cầu nằm ngoài kế hoạch "Bạch Nguyệt Quang". Vì cốt truyện yêu cầu cậu phải đỡ đòn thay cho nhóm nhân vật chính mà chết, nên để hành động này diễn ra hợp lý, mối quan hệ giữa cậu và phe chính diện không thể quá tệ.
Tuy nhiên, hiện tại chỉ số hắc hóa của phản diện đã lên tới 60, chứng tỏ hắn và nhân vật chính đã trở mặt thành thù. Vì vậy, Úc Thanh Hoàn cũng không thể quá thân thiết với nhóm chính diện, nếu không độ hảo cảm của phản diện dành cho cậu sẽ tụt dốc không phanh.
Aivis một hơi nói hết các điều cần lưu ý, vừa dứt lời đã thấy Úc Thanh Hoàn ở trong không gian tinh thần liên tục mở đi mở lại bảng tư liệu, đọc không dưới mười lần.
[Sao thế?]
Úc Thanh Hoàn "ồ" một tiếng, tắt bảng tư liệu trong không gian tinh thần, thành thật nói:
"Tôi rất nghi ngờ tuy ngoài mặt đây là cốt truyện chữa lành nhưng bên trong là một xô cẩu huyết. Mà tôi chính là sứ giả hòa bình phải không?"
Trong lời hệ thống có quá nhiều sơ hở, hơn nữa rõ ràng còn cố ý giấu diếm điều gì. Úc Thanh Hoàn đâu phải kẻ ngốc, dứt khoát hỏi thẳng:
"Không cần vòng vo làm gì, nói trắng ra đi. Tôi rốt cuộc là bạch nguyệt quang trong lòng Tư Đình, hay là điểm yếu chí mạng của hắn? Kết cục trong sách, hắn bị cảm hóa hay là phải chết?"
Aivis im lặng không đáp.
Bầu không khí giữa người và hệ thống trở nên căng thẳng.
Felix cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, khẽ liếc mắt nhìn qua. Nó ngoạm lấy con chuột máy, hàm răng sắc nhọn xuyên qua lớp vỏ kim loại, sau đó hất mạnh sang một bên. Con chuột đập mạnh vào tường, vỡ tan tành.
Felix nhẹ nhàng nhảy lên giường, ánh mắt màu vàng nhạt đẹp đẽ như hổ phách nhìn ra bầu trời xanh biếc ngoài cửa kính, trong đáy mắt lại mang theo một luồng nguy hiểm không rõ ràng.
Aivis thở dài một tiếng, cuối cùng cũng chịu thua. [Là điểm yếu chí mạng.]
Đáp án không cần nói cũng hiểu.
Thế nhưng dù đã biết kết quả, vẻ mặt của Úc Thanh Hoàn vẫn không có gì đặc biệt. Cậu quay người đi đến bên Felix, mèo nhỏ "meo meo
"gọi mấy tiếng. Cậu đưa tay xoa đầu mèo nhỏ, sau đó thuận thế nằm xuống giường. Aivis yên lặng quan sát một lúc. Có lẽ vì từng làm phản diện quá nhiều lần, nên với chuyện này Úc Thanh Hoàn không hề tỏ ra quá cố chấp. Trên người Úc Thanh Hoàn, Aivis mơ hồ nhìn ra hình bóng của câu nói:"Cậu ta rất thích hợp với vai trò người làm nhiệm vụ."
Úc Thanh Hoàn nằm trên giường đùa giỡn với Felix một lúc. Mèo nhỏ không phải đối thủ của con người, bị vật ngã không biết bao nhiêu lần, cuối cùng "meo meo" làm nũng. Thấy thời gian không còn sớm, Úc Thanh Hoàn mới chậm rãi thu dọn hành lý, thay đồng phục của Học viện quân sự gửi tới.
Chiếc quần tây đen ôm sát cặp chân dài thẳng tắp, sơ mi trắng được thiết kế bó nhẹ ở tay áo và eo, cổ áo đính một chiếc nơ bướm có thể tháo rời, ở chính giữa cài huy hiệu học viện, một huy chương bầu dục màu bạc, chạm khắc cành ô
-liu có hai quả khác màu, một sáng một tối.
Nếu không nhìn kỹ, gần như không thể phát hiện quả tối đang ẩn sau tán lá. Huy hiệu này chính là giấy thông hành vào cổng trường, bên trong còn được gắn chip.
Bên ngoài sơ mi trắng, là một chiếc áo choàng ngắn màu đen. Hai dây xích bạc tầng tầng giao nhau, cố định bằng nút tròn ở vai trái và nút bán nguyệt ở vai phải, vắt quanh sau lưng tạo thành một vòng cung đẹp mắt.
Hành lý của cậu không nhiều, chỉ có vài bộ quần áo mới sắm gần đây. Úc Thanh Hoàn xách chiếc vali nhỏ, rời khách sạn, lên tàu điện, chưa tới năm phút đã đến trước cổng Học viện quân sự.
Theo kịch bản gốc, hôm nay Tư Đình không có mặt ở học viện, mà Úc Thanh Hoàn cũng không muốn chạm mặt phản diện ngay. Cậu đi đến văn phòng học vụ báo danh, nhận thẻ phòng ký túc đã chuẩn bị từ trước, sau đó dựa theo bản đồ trong thiết bị đầu cuối để tìm đường tới khu ký túc xá riêng của dẫn đường.
Số lượng dẫn đường ít hơn lính gác, vì thế ký túc xá toàn bộ là phòng đôi. Nói là phòng đôi, nhưng thực ra có hai phòng ngủ độc lập, thêm một phòng khách và nhà vệ sinh chung.
Úc Thanh Hoàn vào cửa, rất nhanh xác định được phòng của mình. Cậu đi đến trước cửa, áp ngón tay cái lên khoá vân tay. Theo một tiếng "tít
", cửa phòng mở ra, đồng thời chiếc bảng nhỏ treo trên cửa từ từ phản chiếu ra hình ảnh, hiện ra đầu một con mèo. Phát hiện này khiến cậu theo bản năng quay đầu, phát hiện tinh thần thể của bạn cùng phòng là một con chuột sa mạc dễ thương và có vẻ... ngon miệng. Úc Thanh Hoàn vô thức nuốt nước miếng. Aivis không nhịn được hỏi: [Cậu đang thèm bạn cùng phòng đấy à?] Úc Thanh Hoàn vừa đẩy cửa vừa nghiêm túc phủ nhận:"Không, là Felix đang thèm."
Aivis bán tín bán nghi. Dù sao thì tinh thần thể của Úc Thanh Hoàn không phải nhân viên của Cục Quản lý Thời Không, về bản chất vẫn là một phần của Úc Thanh Hoàn.
Nhưng chẳng mấy chốc, Aivis đã có được đáp án.
Ngoài cửa vang lên một tiếng động nhẹ, Úc Thanh Hoàn và Felix đồng thời dừng việc đang làm, cửa phòng hé mở, có người lén lút thò đầu ra quan sát.
Dẫn đường mới vào là một người khá nhút nhát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!