Chương 68: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo

Khi Giản Nại mang thai, có một đoạn thời gian cảm xúc của cậu không được ổn định.

Hôm đó là vừa vào đầu giờ chiều.

Dạ Oanh lúc mang thai luôn cần chồng bên cạnh, hầu như khi nào Lục Trạch Phong làm xong công việc là phải trở về nhà ngay, chuyện Giản Nại mang thai là chuyện hệ trọng của Long tộc, phàm là quý tộc thì ai cũng biết, Long tộc sắp có em bé.

Cũng bởi vì tình huống đặc biệt này của Giản Nại mà những người có lòng xấu bắt đầu rục rịch.

Tóm lại là khi Giản Nại mang thai thì lo cho chồng không tốt, nên bọn họ thừa dịp này làm mình làm mẩy, dù gì Lục Trạch Phong chỉ có một vị chính thê, nếu có thể bắt lấy thời cơ này rồi thành công thượng vị thì đó chính là cơ hội ngàn năm có một!

Nghĩ đến điều này xong liền có không ít người bắt đầu nổi lòng dạ.

Sau khi Lục Trạch Phong thảo luận chính sự với hoàng đế xong đã bị một vị Dạ Oanh con nhà quý tộc dây dưa nói chuyện, thật vất vả mới thoát thân trở về phủ.

Lúc ấy Giản Nại đang đọc sách.

Lục Trạch Phong thấy cậu đang nằm ở ngoài sân, ánh mặt trời buổi ban trưa dừng lại trên người cậu, ấm áp có, lười biếng cũng có, anh nhíu mày:

"Sao không mặc thêm quần áo?"

Giản Nại buông sách, gần đây cậu đọc thêm vài đầu sách về việc nuôi dạy con.

Cậu không biết nhiều lắm về bé Thìn.

Lục Trạch Phong tới gần ôm người vào trong lòng, gần đây Giản Nại béo hơn nhiều, nhưng khi cậu ở trong lòng Lục Trạch Phong thì cứ như chẳng tăng cân tí nào.

Lục Trạch Phong ôm cậu, thấp giọng nói:

"Gần đây con có quấy em không?"

Giản Nại ngáp một cái:

"Không có, con ngoan lắm."

Lục Trạch Phong nhẹ nhàng đáp trả.

Vốn đang ngọt ngào là thế thì tự dưng sắc mặt Giản Nại bỗng nhiên thay đổi.

Lục Trạch Phong đã nhận ra điều khác thường, dò hỏi: Làm sao vậy?

Giản Nại bỗng nghiêm túc hẳn lên, cậu nhìn về phía Lục Trạch Phong, thấp giọng nói:

"Trên người của anh có mùi."

Từ khi cậu mang thai tới nay, khứu giác bỗng trở nên nhanh nhạy khác thường, thật giống như bé bi đang cho ba nó một năng lực đặc biệt.

Lục Trạch Phong tò mò hỏi: Mùi gì cơ?

Giản Nại cũng không trả lời được, rồi cậu ngửi thử lại lần nữa, song sắc mặt thay đổi ngay, thậm chí còn nôn khan một trận, doạ Lục nguyên soái một trận xanh mặt, anh vội vàng đỡ lấy vợ yêu: Em sao thế?

Trên mặt Giản Nại lộ ra vẻ trầm tư.

Sau đó

Hốc mắt cậu phiếm hồng, thậm chí tỏ vẻ oan ức nhìn Lục Trạch Phong.

Lục Trạch Phong nhíu mày, cho rằng cậu có chuyện gì:

"Chỗ nào không khoẻ hả em?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!