Cậu mở bừng mắt, lấy lại tinh thần rồi tiến vào đại sảnh trò chơi.
Nơi này vẫn non xanh nước biếc như cũ, lúc cậu ngẩng đầu lên nhìn thì bầu trời vẫn trong xanh như thế, giống y như năm đó khi cậu mới đăng nhập trò chơi.
Người qua đường bốn phía thấy cậu thì dừng lại, thì thầm bàn tán:
Mị ma kìa.
Wow là mị ma đó
"Một hai năm nay rồi mị ma mới online lại nè!"
Trời ơi!
Mấy cái tiếng ồn ào này nghe quen thuộc quá.
Hồi đó lần đầu tiên nghe mấy người này bàn tán thì cậu chỉ thấy nhức nhức cái đầu thôi, lúc đó trong đầu cậu chỉ có thù hận ác ý, chỉ muốn giúp bạn cốt của mình hại đời kẻ bạc tình.
Nhưng hiện tại thì cậu cảm thấy khác hẳn.
Giản Nại đang thẫn thờ thì nghe được tiếng hệ thống thông báo:[ Bạn tốt Phong đã online.]
Giản Nại chỉ cảm thấy đầu quả tim có chút nóng bỏng, cậu còn chưa kịp truyền tống đi gặp anh thì đã thấy bóng hình quen thuộc xuất hiện ở bên cạnh mình, cậu ngẩng đầu nhìn qua thì đó chính là dáng hình màu đen quen thuộc.
Hình bóng mà cậu chờ đợi ngày ngày đêm đêm ở trong trò chơi, cậu còn tưởng rằng sẽ không bao giờ còn được gặp lại người ấy.
Hốc mắt Giản Nại đỏ au, không nghĩ ngợi gì nhiều liền ôm lấy anh, Lục Trạch Phong vững vàng ôm lấy.
Hai người bọn họ ôm nhau trước mặt bàn dân thiên hạ, cứ như một đôi tình lữ bị chia cách đã từ rất lâu.
Lục Trạch Phong sờ đầu cậu.
Giản Nại nở nụ cười, âu yếm nhìn anh, giọng nói ngọt ngào bỡn cợt:
"Ân công, lâu rồi không gặp, người ta nhớ anh lắm á."
Lục Trạch Phong ôm cậu, thấp giọng nói: Nhớ bao nhiêu.
Nhớ quá trời luôn. Giản Nại làm lố:
"Anh không được bỏ em nữa đâu đó."
Lục Trạch Phong xoa nắn tay cậu.
Anh nắm tay Giản Nại đi về gia viên của mình.
Bởi vì bọn họ lâu rồi không online nê đã bị hệ thống cưỡng chế ly hôn, ngay cả Tiểu Hồng cũng đã bị thu về trong túi, gia viên cũng không mở ra được nữa.
Giản Nại đứng ở phía trước toà nhà, có chút cảm khái thở dài:
"Em nhớ nhà mình lắm đó..."
Lục Trạch Phong nhìn cậu.
Giản Nại chọc anh:
"Với cả... Tiểu Hồng cũng cần phải có nhà mới triệu hồi ra được, anh thử nghĩ xem, sau này chúng mình có con, nói không chừng lúc đó còn rủ con chơi game chung luôn á."
Lục Trạch Phong nhướng mày: Thì sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!