Chương 45: Tớ thích ngài ấy lắm

Cuối cùng Giản Nại quyết định mua bộ quần áo này.

Sau khi cậu thay quần áo, nhân viên cửa hàng ngỡ ngàng, nếu không phải đã biết rõ sự thật thì cô nàng có lẽ đã hoài nghi bộ quần áo nay được đặt may theo số đo của Giản Nại, lúc cậu mặc ở trên người nhìn rất bắt mắt, ngũ quan của cậu ngay từ đầu đã rất diễm lệ, chỉ vì mặc những bộ quần áo đơn giản mộc mạc nên không thể hiện rõ nét, một khi thay đổi cách ăn mặc thì sẽ cho ra một cảm giác mới mẻ hơn.

Nhân viên cửa hàng khen ngợi:

"Ngài mặc bộ này đẹp lắm đó."

Giản Nại mỉm cười: Thật sao?

Nhân viên cửa hàng gật đầu:

"Thật sự rất muốn chụp một bức ảnh của ngài, nếu có thể thì doanh số cửa hàng của chúng tôi sẽ tăng cao lắm đấy!"

Trước đây Giản Nại làm ngôi sao ở Trái Đất, từng đại diện cho rất nhiều nhãn hàng, tất nhiên cũng làm người mẫu lookbook.

Tất nhiên ở đây cậu không làm miễn phí được.

Giản Nại nói:

"Cô muốn chụp ảnh tôi à, đương nhiên là được thôi, tôi có ý này, cô có thể chụp ảnh tôi rồi in poster thật lớn treo bên ngoài để quảng cáo, nếu làm như thế sẽ hấp dẫn các khách hàng khách tới tiệm cô mua quần áo đấy!"

Người Ám Tinh ngây thơ bị lời đề nghị của Giản Nại mê hoặc.

Giản Nại cười tủm tỉm:

"Nhưng cô cần phải trả tiền đấy."

Nhân viên cửa hàng sửng sốt.

Giản Nại chậm rãi viết phương thức liên hệ của mình đưa cho nhân viên cửa hàng:

"Cô có thể bàn lại với chủ tiệm trước đã, sau đó liên hệ tôi, phí đại diện thì bên cô tự thương lượng rồi báo giá cho tôi, nếu thích hợp thì tôi sẽ suy xét."

Cửa hàng trang phục này khá xa hoa trên Ám Tinh.

Rất nhiều các quý tộc sẽ dừng chân tới đây, tiền thì nhất định không thiếu.

Thậm chí còn có vài Dạ Oanh ham hư danh sẽ thường xuyên tới đây mua quần áo và trang sức để nâng cao giá trị con người của mình lên, nhân viên cửa hàng vốn cho rằng Giản Nại làm thế để cầu vinh, không ngờ rằng lại là cầu tài.

Nhưng mà...

Cô nghiêm túc nhìn Giản Nại, phát hiện cậu ta quá xinh đẹp khi đứng dưới ánh đèn.

Trên người cậu có một loại khí chất rất đặc biệt, dưới cái vẻ ngoài hoàn mỹ đó là một sự tự tin, khác hoàn toàn với những Dạ Oanh rụt rè và hướng nội........

Ngày thứ hai

Xe của quốc sư đến đón Giản Nại từ rất sớm.

Lúc thấy Giản Nại, quốc sư nhướng mày, khen ngợi thẳng thừng: Rất đẹp.

Giản Nại thoải mái ngồi xuống: Cảm ơn.

Quốc sư xoa cằm:

"Xem ra yến hội lần này cậu sẽ được hoan nghênh lắm đấy, làm sao bây giờ đây, chắc ta sẽ phải chịu đựng nhiều ánh mắt ghen ghét lắm đây."

Giản Nại cong môi cười:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!