Quốc sư đơ người.
Y quay đầu nhìn Giản Nại, ánh mắt hoặc nhiều hoặc ít mang theo nỗi khiếp sợ.
Giản Nại nghĩ chỉ cần vào trong phủ nguyên soái là được rồi, chuyện sau này thì cứ để sau này tính, cùng lắm sau khi vào được rồi thì giải thích với quốc sư sau vậy.
Quốc sư trầm tư một lát, mỉm cười nói:
"Được, vậy cậu vào cùng tôi đi."
Giản Nại không ngờ rằng mọi chuyện lại dễ dàng như thế.
Cậu đi theo quốc sư vào phủ, đây là lần đầu tiên cậu đặt chân vào phủ đệ của Lục Trạch Phong, chính diện mà đến, xung quanh đều được bao phủ bởi một mùi vị nghiêm trang, nơi nơi đều tỏa ra khí chất lạnh lẽo, hành lang sạch sẽ, nghiêm chỉnh, màn hình máy móc màu xanh dương chuyển động, ngói nhà màu đen là màu sắc chủ đạo của tòa nhà, ngoài sân có một cây đại thụ xanh ngát, lẻ loi đứng một mình.
Xuyên suốt đoạn hành lang dài đằng đẵng, cách vài bước chân sẽ có binh lính canh gác.
Lâu lâu ở trong sân sẽ có nhóm người hầu mặc đồng phục màu xám đi ngang qua, trên mặt họ không có quá nhiều cảm xúc, nhìn thấy khách tới chỉ biết gật đầu hành lễ.
Giản Nại cảm giác nơi này không giống một căn nhà chút nào, thấy nó giống như doanh địa hay trại huấn luyện gì đó hơn, chẳng qua cái nhà này to như vậy mà chỉ có mỗi Lục Trạch Phong là chủ nhân........
Quốc sư nói:
"Dường như cậu không thích nơi này?"
Giản Nại nhỏ giọng:
"Không thể nói là không thích được... Chính là cảm thấy, ừm, nơi này hình như... khá là căng thẳng."
Quốc sư cười khẽ một tiếng:
"Chắc là vì chủ nhân của tòa nhà này quá nghiêm túc chăng?"
Giản Nại cảm thấy y nói rất đúng.
Quốc sư như muốn tìm hiểu thêm, nói:
"Cậu không cảm thấy, tính cách của Lục Trạch Phong không thích hợp ở chung à, vừa cũ kỹ vừa không thú vị, giống như tòa nhà này vậy."
Giản Nại ngẩn người.
Cậu suy nghĩ, mở miệng nói:
"Cũng, cũng không giống lắm."
Quốc sư nhướng mày: Tại sao?
Giản Nại cũng không biết giải thích như thế nào, nhưng cậu khẽ nói:
"Tôi cảm thấy ngài ấy chỉ là không biết cách biểu đạt thôi, chứ thật ra ngài ấy khá tốt."
Quốc sư hơi kinh ngạc, nhẹ nhàng cười cười.
Giản Nại dò hỏi: Ngài cười cái gì?
Quốc sư nói:
"Cậu biết không, chắc toàn vũ trụ chỉ có một mình cậu đánh giá Lục Trạch Phong như vậy."
Giản Nại sửng sốt: Thế cơ á?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!