Chương 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè

Nói xong câu đó Văn Duyệt im lặng chờ đạt được mục đích bản thân.

Y hy vọng Lục Trạch Phong biết được gương mặt thật của Giản Nại, sau đó quyết đoán đá cậu ta đi!

Truyền tống tới nơi, một đám người tiến vào bên trong mê cung, nhưng dù đã tới nơi thì Lục Trạch Phong cũng không nói năng tỏ vẻ gì với Văn Duyệt cả.

Giản Nại đi tới, tò mò dò hỏi:

"Hai người đang nói gì đó?"

Văn Duyệt có chút hồi hộp.

Lục Trạch Phong hơi nhướng mắt, bắt đầu quan sát địa hình mê cung chung quanh, khi Giản Nại mò qua anh mới khẽ nhíu mày, tựa như đang tự hỏi, rồi mới nói tiếp: Không nghe rõ.

Giản Nại sửng sốt: Hả?

Lục Trạch Phong:

"Lúc truyền tống có hiện lên bản đồ mê cung và các điểm quan trọng."

!

Giản Nại và Văn Duyệt đơ người.

Văn Duyệt cảm thấy mình hộc máu chết rồi.

Giản Nại hạ giọng, ghé sát vào Lục Trạch Phong nói:

"Có lẽ cậu ta có gì quan trọng muốn nói với anh đó, ví dụ như em là người xấu các kiểu, anh không quan tâm à?"

Lục Trạch Phong nhìn cậu một cái, vô cùng kiên định: Không.

Trong nháy mắt Giản Nại lại có chút cảm động.

Thì ra trapboi tín nhiệm mình như vậy sao?

Giản Nại dò hỏi: Tại sao?

Là yêu đây sao? Là vì trách nhiệm sao, hay là vì thích?

Lục Trạch Phong nhìn cậu, mặt không biểu tình mở miệng nói:

"Cậu đánh không lại ta."

! !

Thật ra cũng chẳng cần nói trắng ra như thế.

Chỉ nói vậy thôi nhưng Giản Nại đã hiểu ngay Văn Duyệt muốn làm gì.

Tóm được cơ hội tới trước mặt anh mình nói bậy, không chơi bùa cũng chơi ngải.

Giật bồ người ta thành nghiện rồi hay sao, tính giật nữa hay gì?

Trước kia Giản Nại là bị Văn Duyệt giành lấy Lục Kiệt, đó là bởi vì cậu không biết chơi game, hơn nữa Lục Kiệt lại dám cùng người khác kết tình duyên, người đàn ông như thế không đáng để cậu giữ lại.

Nhưng mà hiện tại!

Thằng này dám thả thính trước mặt mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!