Chương 93: (Vô Đề)

Lúc Trình Thanh Giác đăng bài Weibo này, Lê Vụ vẫn đang túc trực chăm sóc trong phòng bệnh.

Đêm qua Tô Lê Lệ ngủ không ngon nên giờ bà đang nghỉ ngơi trên chiếc giường phụ bên cạnh.

Lê Vụ thì nằm sấp bên mép giường, cắm đầu vào điện thoại.

Trình Thanh Giác đã đổi cho Lê Uy một phòng bệnh lớn hơn, là phòng đơn riêng biệt, bên trong ngoài giường bệnh còn có một chiếc giường phụ với kích cỡ tương đương.

Cô là bạn gái của Trình Thanh Giác, việc anh làm những điều này cho cô dường như là điều nên làm. Nhưng ngay tối hôm chuyển phòng bệnh, cô vẫn gửi cho Trình Thanh Giác một tin nhắn nói lời cảm ơn.

Lúc đó có vê Trình Thanh Giác đang bận, hiếm khi anh không gửi tin nhắn thoại mà chỉ trả lời cô bằng một biểu tượng cảm xúc mà cô hay dùng.

Khi ấy Lê Vụ nằm sấp trên giường nheo mắt nhìn rất lâu, sau đó lại vùi đầu xuống và mỉm cười.

Giờ cô đang nằm sấp bên mép giường, ngón cái lướt nhẹ màn hình, lại xem bài Weibo mà Trình Thanh Giác đã đăng một lúc.

Có lẽ vì ánh nắng chiều lúc bốn, năm giờ màu cam vàng hơi mơ màng nên khiến cô cảm thấy không mấy chân thật.

Xem đúng năm phút thì Thất Thất nhắn tới một loạt tin nhắn dồn dập như đạn bắn. Ngoài ra còn có Tiểu Lộc và rất nhiều bạn bè quen biết trước đây – những người đã thấy bài đăng trên Weibo.

Thất Thất: [Á á á á á á á á]

Thất Thất: [Á á á á á á á á]

Thất Thất: [Mình phục đó, người đàn ông của cậu đẹp trai quá đi mất á á á á á á á á]

Thất Thất: [Xin lỗi, cho mình gào thét một chút á á á á]

Thất Thất: [Cậu có biết Weibo nổ tung rồi không??????? Khắp nơi đều đang chửi thề.]

Thất Thất: [Sao mình lại cảm thấy sắp sập nữa rồi.]

Thất Thất: [Chỉ có ba câu, không hề dài dòng văn tự, đẹp trai chết mất trời ơi!!!!]

Lê Vụ xoa xoa mũi, cẩn thận gõ chữ: [Lúc nào anh ấy cũng đẹp trai mà.]

Thất Thất: [Sao cậu cũng là kẻ mù quáng vì tình yêu vậy.]

Quả lê: [Cũng?]

Thất Thất: [Người kia là người đàn ông của cậu.]

Thất Thất: [Hai người các cậu là một cặp.]

Thất Thất: [Mở đầu ra toàn là tình yêu.]

Lê Vụ hơi nghiêng người sang một bên, nheo mắt lại, không kiềm chế được mà mỉm cười, trả lời: [Ừm…]

Thất Thất: [Giờ này chắc chắn là cậu đang cười toe toét.]

Quả lê: [Ừm…]

Thất Thất: [Thôi được rồi, mình mà có bạn trai như thế mình cũng sẽ cười.]

Nói chuyện xong với Thất Thất, Lê Vụ thoát khỏi hộp thoại, lại thấy tin nhắn của Trình Thanh Giác.

CQJ.: [Chú có khoẻ không?]

Lê Vụ liếc nhìn giường bệnh: [Ba em khoẻ rồi, ba đang ngủ.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!