Chương 7: (Vô Đề)

Sáng hôm sau, Lê Vụ thức dậy, gửi vài tin nhắn nữa cho tài khoản WeChat J.

Quả lê: [#Link – Cực phẩm cực phẩm, tuyển tập những đoạn siêu đỉnh của Trình Thanh Giác trong chương trình âm nhạc gần đây#]

Quả lê: [Fan lớn trên Bilibili mới cắt đó, nó nằm trên bảng xếp hạng nổi tiếng mấy tiếng rồi.]

Quả lê: [Cảnh cuối cùng là cảnh khoe cơ bụng lan truyền điên đảo trên mạng tuần trước.]

Quả lê: [Video này là cận cảnh.]

Quả lê: [Các bạn nam thích dáng người của anh ấy là vì muốn luyện tập giống anh ấy sao OoO]

Quả lê: [Có ý nghĩ này, anh nhất định cũng sẽ luyện tập tốt *Ngón tay cái]

Cô là một người độc thân từ trong bụng mẹ,

không có kinh nghiệm trò chuyện với con trai.

Mấy câu này cô đã nghiên cứu kỹ lưỡng sau khi thức dậy vào sáng nay, vừa khơi gợi chủ đề chung của hai người là "Trình Thanh Giác", lại khéo léo khen ngợi đối phương nhất định cũng sẽ luyện tập tốt.

Cô cảm thấy mấy câu nói này của mình tạm được điểm khá.

Tuy nhiên tin nhắn gửi đi, cả buổi sáng đối phương đều không trả lời, nhưng cô cũng không khó chịu, bản thân cô vốn dĩ là người đi nhờ vả, đối phương muốn trả lời thì trả lời, không muốn thì không trả lời, đó là điều rất bình thường.

Ở địa phương đó ba ngày, cuối cùng mọi việc cũng được giải quyết ổn thỏa.

Chiều thứ hai, Lê Vụ và Lâm Kỳ không ngừng nghỉ, di chuyển đến địa điểm tiếp theo.

Trong thời gian này, cô đã gửi tin nhắn ba lần cho tài khoản phụ tên J. Trừ lần đầu tiên đối phương không trả lời, hai lần sau đối phương đều trả lời cô. Dù răng không mấy nhiệt tình, nhưng đều thuận theo lời cô trò chuyện vài câu.

Có điều chủ đề trò chuyện luôn xoay quanh mèo.

Lê Vụ đưa ra một định nghĩa cho đối phương, có vẻ như không chỉ là fan của Trình Thanh Giác, mà còn là một người yêu mèo.

Một giờ chiều thứ tư, cô và Lâm Kỳ ngồi lên tàu cao tốc trở về.

Bận rộn liên tiếp mấy ngày, trên đường đi, cô đeo tai nghe sửa xong bức tranh cuối cùng, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một lát.

Cô lưu bản nháp đã sửa, tắt phần mềm, đưa tay che miệng ngáp một cái.

Lâm Kỳ ngồi bên trái cô, đang gọi video call với người nhà. Cô ấy vừa sinh con, là một cô bé xinh xắn mới ba tháng tuổi. Trong lúc làm việc, hễ rảnh là cô ấy lại gọi điện về nhà.

Lê Vụ ngả đầu ra sau, dựa vào ghế ngáp thêm một cái. Sáng nay dậy sớm, cơ thể hơi mệt mỏi, nhưng tinh thần thì không buồn ngủ chút nào.

Cô xoa vùng giữa trán, kéo máy tính bảng lại, lướt vài tin tức.

Phòng làm việc của Trình Thanh Giác đã công bố lịch trình, để phối hợp với việc quảng bá chương trình âm nhạc. Hai ngày nay, anh ở Hong Kong chụp ảnh bìa cho một tạp chí nào đó.

Sáng nay đã chụp xong bộ ảnh cuối cùng, một số hình ảnh rò rỉ đã được tung ra.

Trong đoạn ảnh gif, người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng của một thương hiệu xa xỉ. Chiếc áo sơ mi được thiết kế đơn giản, không quá cầu kỳ. Anh không thích mặc những bộ quần áo lòe loẹt nếu không cần thiết.

Nhưng dù thiết kế đơn giản, mặc trên người anh vẫn rất ấn tượng.

Lê Vụ nhìn hai lần, sau đó dùng ngón cái chạm vào màn hình, nhấn giữ để lưu lại, rồi phân loại ảnh vào một album riêng mang tên "Trình Thanh Giác", định ngắm kỹ hơn trước khi đi ngủ.

Vừa thoát khỏi giao diện album, điện thoại nhận được tin nhắn.

J.: [Bạc hà mèo lần trước, đúng là cái link đó chứ?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!