Chương 6: (Vô Đề)

Trình Thanh Giác vẫn đang ở văn phòng của Hoàng Minh. Hôm nay đến công ty thu âm, anh nán lại thêm một lúc. Lúc này, anh đá nhẹ bé mèo dưới chân.

Kể từ lần trước bị lấy nhầm về, bé mèo này cứ như đang trong thời kỳ đ*ng d*c vậy, ngày nào nó cũng dúi đầu xuống đất, chà xát tìm đồ để ngửi. Vừa nãy nó ngửi ống quần anh hai cái, cảm thấy không đúng nên quay đầu đi, bây giờ lại sang chỗ khác.

Anh cụp mắt lướt qua màn hình, đối phương vẫn chưa trả lời tin nhắn.

Anh khẽ nhíu mày, lại gửi thêm một tin nữa: [Cô có nuôi mèo không?]

Thấy hai tin nhắn liên tiếp nhảy ra, Lê Vụ ngẩn người, không biết tại sao đối phương lại hỏi cô chuyện này. Nhưng nghĩ kỹ lại, có lẽ hai câu nói vừa rồi của cô đã làm ấm lòng đối phương, người lao động bị dồn nén đến phát điên nhất thời nổi hứng, muốn nói chuyện với cô vài câu.

Không rõ nguyên nhân, song có thể nói chuyện với cô cũng là điều tốt.

Cô nhét gối xuống dưới, nằm sấp lại, tràn đầy năng lượng, hai tay ôm điện thoại, bắt đầu nghiêm túc gõ chữ, dự định lấy mèo làm cái cớ để nói chuyện với đối phương trước, rồi tìm cơ hội hỏi chuyện Vũ Dữ sau.

Quả lê: [Tôi có nuôi!]

Quả lê: [Sao vậy?]

Quả lê: [*Biểu cảm mèo con thắc mắc]

Gửi xong ba tin nhắn, cô đưa tay phải lên vuốt băng đô trên đầu, nhìn chằm chằm màn hình đợi hồi âm.

Hai phút sau, tin nhắn của đối phương từ từ đến.

J.: [Cô dùng hãng cỏ bạc hà mèo nào?]

Lê Vụ xoa xoa tay, thoát khỏi ứng dụng trò chuyện, nhấp vào ứng dụng mua sắm, nhanh chóng lướt qua một loạt đơn hàng, rồi gửi liên kết cho đối phương.

Quả lê: [Cái này!]

Quả lê: [Là đồ chơi dạng túi mềm, bên trong nhồi bạc hà mèo và bông PP.]

Quả lê: [Thơm lắm, mèo nhà tôi toàn ôm ngủ thôi.]

Mặc dù không rõ tại sao đối phương lại hỏi câu này, nhưng cô vẫn trả lời rất tận tâm.

Thấy đối phương không trả lời, cô không có gì để nói nên lại quảng cáo thêm một lần nữa.

Quả lê: [Thật sự rất tốt!]

Một lúc lâu sau –

J.: [Ừm.]

J.: [*Ảnh chụp màn hình]

J.: [Mẫu A hay mẫu B?]

Quả lê: [Ôi, lúc đó tôi mua có cả mẫu C, sao giờ lại không có rồi…]

Quả lê: [Anh cứ mua đại đi, chắc cũng gần giống nhau thôi.]

Sau đó chắc là đối phương đi thanh toán đơn hàng nên không còn tiếng động nữa.

Cô chống một tay lên đầu, nhìn chằm chằm màn hình rất lâu. Sau khi ra đối phương hỏi xong hai câu hỏi đó, không còn ý định trò chuyện tiếp với cô nữa, cô hơi thất vọng.

Đang phân vân nói thêm điều gì đó, hay là dừng lại tại đây, thì đột nhiên cô phát hiện ra đối phương đã đổi ảnh đại diện.

Ảnh đại diện ban đầu của đối phường là ảnh mặc định của WeChat, nền trắng, bóng xám. Cũng vì điều này mà trước đây cô cũng nghĩ đây là một tài khoản đã ngừng hoạt động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!