Một tuần sau, Hạt Cà Phê đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất. Bác sĩ thú y nói mặc dù chưa thể đảm bảo hoàn toàn vượt khỏi nguy hiểm, nhưng vết thương do bỏng đã bắt đầu lành lại, khả năng 90% sẽ hồi phục tốt. Chỉ cần vượt qua giai đoạn này một cách suôn sẻ là ổn.
Lê Vụ cúi người nhìn Hạt Cà Phê trong lồng kính một lúc, rồi hỏi bác sĩ bên cạnh: "Khoảng khi nào thì tôi có thể đón nó về?"
"Ít nhất là nửa tháng nữa, vẫn cần phải theo dõi thêm." Bác sĩ trả lời: "Đợi da lành hẳn và không còn nguy cơ nhiễm trùng, chúng tôi mới có thể đưa nó ra khỏi lồng kính."
Tinh thần của Hạt Cà Phê đã khá hơn so với hai ngày trước. Nó không còn ủ rũ nằm im nữa, mà đã có thể ngẩng đầu nhìn cô.
Khi thấy Lê Vụ đang nhìn mình, dù cách một lớp kính trong suốt và không thể phát ra tiếng, song nó vẫn cố gắng dùng mũi chạm vào mặt kính.
Nhìn vậy lòng Lê Vụ cũng tan chảy theo.
Cô dùng điện thoại chụp vài tấm ảnh của Hạt Cà Phê, sau đó gửi cho Trình Thanh Giác.
Dưới sự kiên quyết của Hoàng Minh, mặc dù lần này Vũ Dữ và các đối tác đã khởi kiện rất nhiều người một cách mạnh mẽ và dứt khoát, nhưng vụ việc vẫn chưa hoàn toàn kết thúc. Để đảm bảo an toàn, anh tạm thời không tiện ra ngoài, cũng không thể đến thăm Hạt Cà Phê, nên chỉ có thể nhờ cô chụp ảnh.
Chụp xong mấy tấm ảnh cuối cùng, Lê Vụ lại cúi người xuống, giơ tay phải lên, chạm nhẹ ngón trỏ vào mặt kính: "Hạt Cà Phê, cô phải đi rồi, cô về chăm sóc ba con đây. Ngày mai cô sẽ lại đến thăm con."
Hạt Cà Phê há miệng, dường như kêu lên một tiếng, nhưng lồng kính quá kín nên cô không nghe thấy gì.
Cô lại gõ gõ ngón tay vào mặt kính: "Phải đi thật rồi."
Trên đường về, cô nhận được tin nhắn của Thất Thất.
Từ lần cô và Đoạn Phi thảo luận đến nay, cô đã đăng tải tổng cộng năm bộ tranh fanart Bậc Thang Đen Trắng lên các nền tảng.
Lê Vụ vốn là một họa sĩ fanart nổi tiếng từ trước, cô hiểu rõ cách tương tác của các cặp đôi trong truyện và có phong cách vẽ độc đáo của riêng mình. Có Đoạn Phi giúp đỡ, sau khi đã nắm rõ các điểm đáng yêu của hai nhân vật chính trong Bậc Thang Đen Trắng, cô càng dễ dàng vẽ các mẩu truyện tranh ngắn.
Sau khi đăng tải, mẩu truyện thứ hai đã gây bão trên một nền tảng, với gần tám nghìn lượt thích. Ba mẩu truyện tiếp theo cũng duy trì ổn định ba đến bốn nghìn lượt thích.
Mẩu truyện đăng đêm qua lại vô tình "được" chú ý, chỉ sau mười hai tiếng, số lượt thích đã lên đến gần ba mươi nghìn. Khu vực bình luận tràn ngập những lời như "đã tìm thấy kho báu", "chiến thần của lòng tôi".
Lúc này, Thất Thất gửi cho cô ảnh chụp màn hình lượt thích và bình luận.
Thất Thất: [Ảnh chụp màn hình]
Thất Thất: [Ảnh chụp màn hình]
Thất Thất: [Cố lên bé cưng, cậu sắp nổi tiếng rồi!]
Lê Vụ vốn luôn thận trọng, nghĩ ngợi một chút mới trả lời: [Vẫn còn sớm lắm. Mỗi bài đăng đạt được hơn mười nghìn lượt thích và phải đảm bảo lưu lượng truy cập tiếp tục tăng thì mới có dấu hiệu nổi tiếng.]
Thất Thất: [Chậc chậc.]
Thất Thất: [Yêu cầu cao với bản thân quá.]
Thất Thất: [Có lúc cũng phải tự tin lên chứ.]
Quả lê: [Mình biết rồi mà ^0^]
Thất Thất: [À, Trình Thanh Giác nhà cậu có ổn không?]
Quả lê: [Không phải "nhà mình" T-T]
Thất Thất: [Thì cũng gần như vậy mà. Dù sao hai người cũng sống chung, nhà anh ấy là nhà cậu, nhà cậu là nhà anh ấy, anh ấy chính là người nhà của cậu.]
Quả lê: [… Thất Thất, cậu làm đầu mình loạn rồi -]
Thất Thất: [Không sao, chuyện đó không quan trọng.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!