Lê Vụ vẫn chưa quen với việc mình là em gái của Trình Thanh Giác, nên không hiểu ý nghĩa của câu nói đó.
Ngay sau đó, cô thấy Trình Thanh Giác ngồi thẳng dậy, gõ nhẹ vào bàn: "Làm theo cái vừa rồi, đổi chỗ đi."
Ngoài Lê Vụ, những người khác cũng không phản ứng kịp câu nói vừa rồi có ý gì, lúc này đều bị Trình Thanh Giác kiểm soát tình hình.
Anh gõ nhẹ lên mặt bàn, nhìn Đoạn Phi, lặp lại: "Làm cái đơn giản vừa nói, cậu và Thịnh Thần đổi chỗ cho nhau."
Thịnh Thần vẫn không chịu: "Cái này của cậu ta đơn giản quá!"
Lê Vụ vẫn đang suy nghĩ về câu nói vừa rồi, cô khẽ hỏi Trình Thanh Giác: "Anh vợ gì…"
"Không sao, không liên quan đến em." Trình Thanh Giác đáp.
Đoạn Phi bị buộc phải đổi chỗ với Thịnh Thần.
Sau vài ván thật hay thách, Thịnh Thần r*n r* ỉ ôi đòi đổi trò, rủ chơi bài.
Ba người chơi "Đấu Địa Chủ", Thịnh Hoài Sinh và Đường Lê một nhóm, cộng thêm Thịnh Thần và Đại Minh. Đoạn Phi vừa mua chip vừa đứng ngoài quan sát, đồng thời tiếp tục thảo luận bản vẽ với Lê Vụ.
Thảo luận một lúc nữa, Lê Vụ tạm thời thoát khỏi bản vẽ, nhận ra mình đã làm mất quá nhiều thời gian của Đoạn Phi: "Cảm ơn anh, phần sau tôi tự suy nghĩ là cũng được, anh chơi bài với họ đi."
Đoạn Phi không thấy tốn thời gian, thậm chí còn muốn nói thêm vài câu với cô: "Không sao, chơi "Đấu Địa Chủ" đủ người rồi, tôi cũng không chen vào được. Cô có gì muốn hỏi thì cứ hỏi tôi."
Lê Vụ nói "Cảm ơn", rồi ngẩng đầu nhìn quanh, Trình Thanh Giác không ở trên ghế sofa, không biết đã đi đâu.
"Tìm Trình Thanh Giác à?" Thịnh Hoài Sinh nhìn cô.
Lê Vụ ngẩn người, sau đó gật đầu.
Thịnh Hoài Sinh chỉ: "Hình như vào phòng làm việc rồi."
Nghe thấy vậy, Thịnh Thần ngẩng đầu hỏi: "Hình như tối nay anh Thanh Giác ăn hơi ít, anh ấy thích ăn gì nhỉ?"
Thịnh Hoài Sinh: "Đồ chua."
Lê Vụ không nghe họ nói chuyện nữa, chỉ chăm chú nhìn về phía phòng làm việc ở nhà. Phòng làm việc cách phòng khách rất xa, từ góc nhìn của cô chỉ có thể nhìn thấy cánh cửa khép hờ.
Cô nhìn một lúc, thu lại ánh mắt, buồn bã chống tay lên trán. Trình Thanh Giác không có ở đây, cô ở phòng khách có vẻ cũng chán.
Cô vô thức cầm bút vẽ lên, đang suy nghĩ có nên tiếp tục vẽ bản nháp truyện tranh không thì điện thoại nhận được tin nhắn.
CQJ.: [Có muốn tới nghe nhạc không?]
Lê Vụ: [Hả?]
CQJ.: [Họ chơi bài ồn ào quá, tôi nghĩ sẽ làm phiền cô vẽ tranh.]
Lê Vụ ngẩng đầu, nhìn trái nhìn phải hai lượt, thực ra mọi người cũng không ồn lắm, nhưng cô cúi đầu cẩn thận gõ chữ…
Lê Vụ: [Hơi ồn.]
CQJ.: [Vậy qua đây nghe nhạc nhé?]
Lê Vụ: [Ừm!]
Lê Vụ: [Anh đợi tôi một chút.]
Nói xong, cô ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn một vòng, thấy không ai chú ý đến mình, cô mới từ từ đứng dậy, nhanh chóng đi về phía phòng làm việc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!