Vì Lê Vụ không nhấn nút dừng, nên sau khi lính trinh sát nhảy zombie một vòng, lại tiếp tục vòng thứ hai. Thấy nhân vật của Trình Thanh Giác không động đậy, Lê Vụ không chắc chắn hỏi: "Anh không cần à?"
Anh khựng lại hai giây, điều khiển nhân vật cúi người nhặt những hộp đó: "Cảm ơn em."
"Không có gì." Cô nép mình trên ghế, cười cong mắt, "Em thật sự rất may mắn, anh thích là được rồi."
Trình Thanh Giác liếc nhìn cô một cái, một lát sau anh mới thôi không nhìn nữa, sau đó cười khẽ một tiếng như có như không.
Mười hai giờ mười lăm phút đêm, cuối cùng Lê Vụ cũng vệ sinh cá nhân xong và lăn ra giường. Hộp chat WeChat trên điện thoại vẫn còn tin nhắn chưa đọc. Lúc vừa chơi game, Thất Thất gửi tin nhắn tới, cô vì mải chiến đấu nên không kịp xem.
Quả Lê: [Mình đây, mình đây!]
Thất Thất: [Vui vẻ thế?]
Thất Thất: [Cậu vừa đi đâu vậy?]
Lê Vụ ôm điện thoại lật người, nằm ngửa trên giường, chợt nhận ra mình quá hưng phấn. Cô tay xoa mặt, kìm nụ cười lại.
Quả lê: [Mình chơi game.]
Thất Thất: [Cậu thích chơi game từ bao giờ vậy?]
Thất Thất: [Lần trước vì Trình Thanh Giác mà chơi cái game đó, chơi ba ngày bị giết mấy trăm lần, không phải cậu là nói không bao giờ động vào thứ này nữa sao.]
Quả lê: [… Thỉnh thoảng động vào một chút cũng được mà.]
Thất Thất: [Cậu chơi một mình à?]
Quả lê: [*Nhìn trái, nhìn phải. jpg]
Quả lê: [*Cố gắng né tránh. jpg]]
Thất Thất: [Đợi chút.]
Thất Thất: [Không phải là cậu chơi với Trình Thanh Giác đấy chứ?]
Lê Vụ vò tóc, ngã vật ra giường: [Đúng vậy…]
Quả lê: [Bạn của anh ấy muốn kéo rank, cần tài khoản phụ để ghép trận, nên là chơi cùng.]
Im lặng rất lâu.
Thất Thất: [Đúng là đỉnh cao…]
Thất Thất: [Theo đuổi thần tượng có lương, thần tượng còn dẫn đi chơi game, đúng là độc nhất vô nhị.]
Quả lê: [… Thật không, mình cũng thấy anh ấy rất tốt.]
Cô ôm điện thoại, hồi tưởng lại chi tiết buổi tối: [Lịch sự, kiên nhẫn, chu đáo, ga lăng, chơi game giỏi, còn… rất quyến rũ.]
Thất Thất: [Mấy chữ cuối cùng, cậu tự đưa màu sắc chủ quan vào đúng không.]
Cô nằm ngửa: [Không phải… thật sự là rất quyến rũ.]
Nghĩ đến giọng điệu anh nói những lời tối nay, mặt cô lại đỏ bừng, đúng là hết thuốc chữa rồi.
Quả lê: [Thất Thất.]
Thất Thất: [Gì vậy?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!