Chương 35: (Vô Đề)

Hoàng Minh vừa dứt lời, Trình Thanh Giác lại nhấc mí mắt lên liếc nhìn anh ấy hai lần.

Hoàng Minh: "Cậu nhìn anh làm gì? Nhìn đi, chuyện này anh quyết định rồi đấy, anh đâu thể kè kè bên cậu hai mươi bốn tiếng một ngày được."

"Ừm." Vẻ mặt Trình Thanh Giác hờ hững, anh cụp mắt xuống.

Hoàng Minh tiến lại ngồi cạnh giường bệnh, mở tài liệu trên điện thoại cho Trình Thanh Giác xem những thông tin vừa sàng lọc: "Mấy người này cậu chọn một người đi, xem có vừa mắt ai không…"

Anh ấy chưa nói xong, cửa phòng bệnh bị gõ hai cái từ bên ngoài. Lê Vụ quay đầu nhìn, cánh cửa không đóng chặt, nhưng Thất Thất gõ xong thì lịch sự đứng ngoài, không biết có nên vào hay không.

Hoàng Minh là người phản ứng trước, quay đầu ra nhìn: "Vào đi, không cần câu nệ thế đâu."

Thất Thất đẩy cửa bước vào và nói: "Cảm ơn anh."

Có lẽ vì Trình Thanh Giác ở đó, nên tính cách bốc đồng của Thất Thất cũng hiếm khi được kiềm chế. Cô ấy đi đến đứng cạnh Lê Vụ, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi Trình Thanh Giác.

Cô ấy nhìn thêm hai lần, thực sự không nhịn được nữa, đưa tay lên che miệng, giơ ngón cái về phía Lê Vụ: "Đúng là đẹp trai kinh khủng, đừng nói là trả tiền cho cậu để nấu cơm cho anh ấy, bảo mình nhìn mặt anh ấy mà nấu mình cũng nguyện ý, dù sao nhan sắc cũng là tài nguyên khan hiếm mà…"

Hai người đứng xa nhau, Thất Thất luôn giữ giọng nhỏ: "Mà nói thật này, năm ngoái trên Weibo, anh ấy là nghệ sĩ nam được bình chọn là "muốn ngủ cùng" nhiều nhất…"

Bình thường Thất Thất nói năng thoải mái, định nói "chồng cậu", nhưng bị Lê Vụ nhanh mắt véo một cái.

Người nằm trên giường bệnh cách đó không xa, ánh mắt dời khỏi điện thoại của Hoàng Minh, nhìn lướt qua một cái, như thể nghe thấy vậy.

Lê Vụ giật mình, bước nửa bước về phía Thất Thất. Thất Thất vỗ nhẹ cánh tay cô, nhỏ giọng an ủi: "Chắc chắn không nghe thấy đâu."

Cũng phải, cách xa thế này không thể nghe thấy được. Lê Vụ yên tâm hơn.

Hoàng Minh đứng quay lưng lại, không nghe rõ tiếng họ lầm bầm bằng Trình Thanh Giác. Anh ấy vẫn cầm điện thoại cho Trình Thanh Giác xem hồ sơ của mấy người kia.

Hoàng Minh: "Vì phải ở cùng nhà, nên anh chọn toàn nam giới, nhưng con trai thì lại không ổn lắm, đầu óc không tinh tế như con gái, thần kinh thô… Hay là tìm cho cậu một hộ lý?"

"Em không cần hộ lý." Trình Thanh Giác từ chối.

"Vậy người này…" Hoàng Minh chỉ vào một chàng trai có vẻ ngoài thanh tú trong tài liệu, "Người này nhìn có vẻ không lóng ngóng."

Trình Thanh Giác liếc nhìn hồ sơ, nhíu mày: "Anh ta dị ứng mèo, không được."

Hoàng Minh nghẹn họng: "Thế này đi, để Trương Dương ở đó với cậu. Dù sao người lạ cậu cũng không thoải mái, buổi tối ở nhà cậu, cậu lại càng không ngủ được…"

"Cũng không cần Trương Dương." Giọng trả lời lạnh nhạt, không chút nể nang.

Trương Dương đứng một bên bị từ chối, tủi thân làu bàu: "… Anh ơi."

Lê Vụ và Thất Thất đứng dựa vào tường, nhìn cậu ấy một cái.

Hoàng Minh nổi nóng, rút điện thoại lại: "Cái này cũng không cần, cái kia cũng không cần, cậu nói xem cậu muốn gì!! Tổng thống Mỹ hay Hằng Nga? Cậu muốn Tổng thống Mỹ, anh sẽ bay ngay sang đó quỳ lạy trước Nhà Trắng. Cậu muốn Hằng Nga, ngày mai anh sẽ liên hệ với Cục Hàng không vũ trụ, xem họ có phóng anh lên được không!"

"…………"

Dù sao Thất Thất cũng to gan, cô ấy không nhịn được nữa, bước nửa bước về phía trước: "Xin phép hỏi… các anh muốn tìm trợ lý à?"

Hoàng Minh vẫn chưa hết giận: "Không phải tìm trợ lý, mà là tìm thần tiên cho cái ông cố nội này. Tôi thấy chỉ có thần tiên mới đáp ứng được điều kiện của cậu ta thôi. Hoàng Minh tôi đào tạo cậu ta còn chẳng bằng làm Tôn Ngộ Không đi Tây Thiên thỉnh kinh! Dù sao cũng là trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, cậu ta đúng là tổ tông của tôi."

Thất Thất nhẹ nhàng và lễ phép: "… Anh xem Lê Vụ nhà tôi được không?"

Lê Vụ ngạc nhiên, giơ tay kéo tay áo Thất Thất, Thất Thất giữ chặt tay cô ra sau lưng, véo một cái.

Thất Thất cười, kiểm soát giọng điệu vừa vặn: "Đương nhiên tôi chỉ là vừa nghe anh nói, đưa ra một ý kiến… Mặc dù Lê Vụ nhà tôi là con gái, việc ở chung có thể không phù hợp yêu cầu của anh, nhưng Lê Vụ rất tinh tế, biết chăm sóc người khác, nấu ăn cũng ngon, lại còn quen biết anh Trình nữa, sẽ không xảy ra chuyện có người lạ ở nhà khiến anh Trình không nghỉ ngơi tốt được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!