Thấy cô cầm ống nghe ngây người, Thất Thất giơ tay vỗ nhẹ vào cánh tay cô. Chờ cô quay lại, Thất Thất dùng khẩu hình miệng hỏi: "Sao vậy?"
Lê Vụ hơi sững sờ, sau đó suy nghĩ mới quay trở lại. Cô cố gắng bình tĩnh lại, rồi mới nói vào ống nghe, giọng nói khàn khàn, mang theo sự cẩn thận: "Xin chào, tôi ở bên Tạp chí Văn Mai."
Tuy nói là công ty của Trình Thanh Giác, nhưng cả công ty đâu phải chỉ có một mình Trình Thanh Giác. Hơn nữa cô gọi vào số điện thoại của phòng quản lý, làm sao có thể là Trình Thanh Giác nghe máy được chứ…
Sau khi cố gắng tự điều chỉnh suy nghĩ của mình như vậy, cô nói tiếp, giọng bình tĩnh hơn: "Làm ơn cho tôi hỏi đây có phải là phòng quản lý của Công ty Giải trí Vũ Dữ không ạ?"
Đây là lần đầu tiên Lê Vụ liên hệ với công ty quản lý nên không có kinh nghiệm, cô nói liền một mạch: "Chuyện là thế này, gần đây tạp chí bọn tôi có một bài báo về chương trình âm nhạc, muốn được phỏng vấn anh Trình Thanh Giác. Vì vậy tôi mạo muội gọi điện đến, muốn liên hệ với quản lý riêng của anh Trình Thanh Giác, không biết anh có tiện cho tôi thông tin liên hệ của quản lý của anh ấy không?"
Vừa dứt lời, không biết là đầu dây bên kia do dự hay chỉ đơn thuần là im lặng, tóm lại là ống nghe im lặng vài giây.
Đối phương từ từ nhả chữ, nói cực kỳ ngắn gọn: "Không nhận."
Lê Vụ gãi tai, giọng điệu này cô thấy càng giống Trình Thanh Giác hơn.
Tuy nhiên bất kể đối phương là ai, điều quan trọng nhất bây giờ là hoàn thành nhiệm vụ của nhóm. Nếu không hoàn thành sẽ bị sa thải, sau này muốn đu idol cũng không có tiền mà đu!
Cô hít sâu, ôm điện thoại cẩn thận xác nhận với đối phương: "Không nhận phỏng vấn ạ?"
Giọng nam lạnh nhạt: "Ừm."
Lê Vụ mím môi im lặng hai giây, hắng giọng, không khỏi làm mềm giọng, cố gắng giãy giụa trong tuyệt vọng: "Hoặc phỏng vấn bằng văn bản đơn giản cũng được, bọn tôi có thể đến quý công ty hoặc địa điểm quay phim của anh Trình Thanh Giác, cố gắng không chiếm dụng thời gian riêng của anh ấy."
Tay phải Trình Thanh Giác vẫn đang treo bình truyền dịch, anh nhắm mắt tựa ra sau, hoàn toàn dựa vào ghế của Hoàng Minh, nói rõ hơn những lời trước đó: "Không nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn cá nhân nào."
"Vâng, cảm ơn anh." Lê Vụ từ bỏ.
"Ừm."
Có lẽ vì phép lịch sự cá nhân nên khi cuộc trò chuyện kết thúc, người bên kia cũng không ngắt máy của cô ngay lập tức.
Cô suy nghĩ một chút, lấy hết dũng khí nói lại: "Anh có tiện cho tôi xin tài khoản WeChat công việc của anh không? Chúng ta có thể nói chuyện chi tiết hơn về việc phỏng vấn chương trình âm nhạc."
Người bên kia lại từ từ nhả lời: "Không được."
"Vâng, cảm ơn." Lê Vụ hoàn toàn từ bỏ.
Nhưng sau đó, cô lại lên tiếng: "Vậy có thể…"
Đây là cuộc điện thoại đầu tiên cô gọi được, hơn nữa mặc dù thái độ của đối phương lạnh nhạt, nhưng không hề giống những khách hàng khác trước đây, cứ nghe cô nói chuyện là cúp máy luôn. Hơn nữa Lâm Kỳ vừa nói trong văn phòng, muốn có việc làm thì mặt phải dày một chút…
Cô hạ giọng, vô cùng xin lỗi nói: "Cuộc phỏng vấn chương trình âm nhạc này rất rất quan trọng đối với tạp chí của bọn tôi. Tôi vẫn muốn xin một tài khoản WeChat công việc của anh để gửi cho anh xem thử kế hoạch và phương án liên quan, xem liệu còn đường thương lượng không."
"Hơn nữa cuộc phỏng vấn lần này cũng có tác dụng quảng bá cho album mới của anh Trình Thanh Giác."
"Hy vọng Công ty Giải trí Vũ Dữ có thể cho bọn tôi một cơ hội hợp tác."
Càng nói về sau giọng cô càng nhỏ, người đàn ông ngắt lời cô, giọng khàn khàn đọc một dãy số.
"Là WeChat này phải không?" Lê Vụ vội vàng ghi lại, giọng điệu vô cùng phấn khích: "Cảm ơn, thật sự rất cảm ơn, chúc anh ngày nào cũng vui vẻ, cuộc sống hạnh phúc!"Sáu giờ tối, cuối cùng Thất Thất cũng xong việc. Cô ấy ném chồng tài liệu lên bàn, thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, cô ấy trượt ghế đến bên cạnh Lê Vụ, liếc nhìn màn hình điện thoại của cô: "Sao thế? Làm sao mà mặt nhăn như bánh bao vậy."
Lê Vụ dùng bút trong tay trái chọc chọc búi tóc sau gáy hai cái, nhọc nhằn nhìn màn hình của mình: "Sáng nay mình kết bạn WeChat với Vũ Dữ, kết bạn được thì kết bạn được đấy, nhưng mình gửi tài liệu cho họ mà bây giờ vẫn chưa thấy trả lời."
Hơn nữa sau khi kết bạn, cô đã xem kỹ tài khoản WeChat đó, không có gì trên dòng thời gian, hình nền và ảnh đại diện cũng rất đơn giản, giống như một tài khoản đã bỏ.
Cô gần như chắc chắn rằng sáng nay cô đã làm phiền đối phương nên đối phương cho cô một tài khoản không dùng nữa để đối phó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!