Bên ngoài Cõi sinh tử, hai cột đá trắng tinh hướng thẳng lên trời, các vòng tròn trên đó được khắc các ký tự tiếng Phạn phức tạp, chậm rãi chảy xuôi dưới ánh Mặt trời, có chút thần quang lượn lờ. Khi đến đây, Tạ Từ tưởng những từ tiếng Phạn này có liên quan đến lũ quái vật trong Cõi sinh tử, nên đã nghiên cứu trong một lúc lâu, phí biết bao công sức mới loáng thoáng nhận ra tất cả những gì được viết trên đó là về vị hoàng đế Doanh Châu kia.
Tạ Từ tức giận đến mức suýt không kìm được, viết "Tạ Từ, chủ nhân của cung Thương Tuyết đã đến thăm" lên cây cột. Chỉ là sau này nghĩ lại, nếu hắn không thể ra khỏi Cõi sinh tử, thế chẳng phải những người đến đây đều biết Tạ Từ đã chết trong Cõi sinh tử sao, vì vậy hắn đã bỏ ý định này.
Quả nhiên hắn không thể sống sót thoát ra được.
Tạ Từ khẽ thở dài, đưa mắt nhìn về phương xa, mặt biển phẳng lặng, gợn sóng lăn tăn, mặt nước và bầu trời cùng một màu, phản chiếu lẫn nhau.
Tiêu Oản đã ra khơi trên chiếc thuyền nhỏ, mà vị huynh đài sao chép mặt của hắn thì không thấy đâu.
Tạ Từ trầm ngâm, hắn có rất nhiều kẻ thù ở giới tu tiên, nên cũng khá nổi tiếng, trước đây không lâu còn có chút mâu thuẫn với phái Trác Quang. Vị huynh đài đã trộm mặt hắn, một người đã chết như hắn không thể đền đáp được công lao lòng tốt của đối phương, thế đành chúc vị huynh đài đó may mắn vậy.
Tạ Từ bay dọc theo bậc thang đá bạch ngọc, đi thêm ba bốn dặm thì dừng lại.
Trên dòng nước trôi thong thả, lông vũ không lơ lửng được, cũng chẳng có chim bay, phải làm một chiếc bè bằng gỗ dương liễu để băng qua. Giờ hắn đã thoát khỏi gánh nặng thân thể, nên không cần phải phiền phức vậy nữa, cưỡi gió phiêu du khắp thiên hạ, không còn gì gò bó.
Nếu cảm thấy buồn chán, có thể nằm xuống biển, nhắm mắt lại và để sóng đẩy mình ra xa.
Hoàng hôn dần bao trùm vùng đất rộng lớn, những tia nắng tuyệt đẹp trải dài trên mặt biển lăn tăn sóng dịu dàng, những dãy núi uốn lượn phía xa thấp thoáng trong làn khói trắng, tựa như một con rồng khổng lồ đang cuộn mình trong biển mây.
Tạ Từ nhíu mày, quay đầu nhìn chỗ khác, lúc này mà còn nghĩ tới Rồng, đúng là mất hứng mà.
Vượt qua dòng nước, lớp núi nhấp nhô, chân núi thưa thớt người, lúc chiều hôm chỉ thấy một hai làn khói bếp bốc lên. Hắn do dự, nếu con hồ ly kia không lấy ngọc Rồng để cứu Hách Liên Tranh, cuộc đời của sư huynh hắn coi như xong.
Tuân thủ triết lý của sư môn họ là không bao giờ bỏ cuộc hay bỏ rơi bất cứ ai, cuối cùng Tạ Từ vẫn quyết định đến Đồ Sơn trước để xem tình hình hiện giờ của Hách Liên Tranh.
Băng qua hai ngọn núi cao trước mặt, có thể nhìn thấy thành trấn ở phía xa, người đi ngang qua Tạ Từ cũng nhiều hơn, dần trở nên náo nhiệt, đi hồi lâu hắn mới chậm rãi phát hiện, hình như mình không rành đường ở Đồ Sơn lắm, hơn nữa tình huống hiện tại, hắn không có cách nào hỏi ai, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Nếu may mắn, năm nay hẳn có thể đến Đồ Sơn, chỉ không biết liệu sư huynh khờ khạo của hắn có còn ở đó không, hay đã xuống mồ rồi.
Nhưng trước giờ hắn không may mắn lắm, nếu dựa cả vào chuyện này, cả đời hắn chưa chắc đã tới Đồ Sơn được.
Đêm mát như nước, ánh trăng mờ ảo, cảnh vật dọc đường rất đẹp, nhưng Tạ Từ không có tâm trạng nhìn. Khi còn nhỏ, hắn đã theo Lý Thanh Hành và du lịch nhiều nơi, nhìn thấy tất cả cảnh đẹp trên thế giới. Sau khi Lý Thanh Hành chết, hắn trở về cung Thương Tuyết, hiếm khi ra ngoài.
Hắn đi rất nhanh, nhưng đáng tiếc lần nào cũng phát hiện mình đi nhầm đường, chỉ đành điều chỉnh phương hướng, bắt đầu lại. Thỉnh thoảng hắn sẽ nán lại một lúc, nghe người kể chuyện trong quán trà kể về những chuyện thú vị xảy ra trong giới tu tiên gần đây.
Hắn không nói cho ai biết mình rời khỏi cung Thương Tuyết là để vào Cõi sinh tử, không ai tin Tạ Từ sẽ tự lao vào chỗ chết vì sư huynh vô dụng.
Trái tim của Tạ Từ đã nguội lạnh, hắn không hề rơi một giọt nước mắt nào khi sư phụ qua đời, làm sao có thể vứt bỏ mạng sống mình vì một Hách Liên Tranh ngu ngốc.
Trên thế giới này, có lẽ chỉ hai người kia biết là hắn đã chết.
Đối với Tạ Từ, người khác có biết chuyện này hay không không quan trọng, cho dù biết hắn chết, cùng lắm chỉ đốt thêm hai tờ tiền giấy, dù gì cũng là một số vật có cũng được mà không cũng chẳng sao.
Những gì hắn muốn, dường như đã đạt được hết trước khi chết rồi.
Điều Tạ Từ nghe nhiều nhất trong quán trà là chuyện về Hách Liên Tranh, hầu hết họ đều không biết rằng mạng sống của Hách Liên Tranh đang ngàn cân treo sợi tóc. Những người kể chuyện vẫn huyên thuyên về việc tốt mà Hách Liên Tranh đã làm rất lâu về trước, mấy câu chuyện ấy thường là ở hiền gặp lành, kết thúc đoàn viên, rất là truyền cảm.
Vị sư huynh này của hắn là một người nhiệt huyết, trừng phạt kẻ ác giúp đỡ người yếu thế, thường xuyên làm việc thiện không để lại tên, nhưng dù rằng đối phương có làm trăm việc tốt mỗi ngày, thì không phải ai cũng quý mến.
Chuyện này không có gì lạ, ngay cả tiền bạc trên đời cũng bị một số người cho là thô tục, nhìn thấy là soi mói ngay. Theo Tạ Từ biết thì thanh niên đang chửi Hách Liên Tranh xối xả trong quán trà lúc này, năm đó đã được Hách Liên Tranh ra tay cứu cái mạng nhỏ khi có yêu quái gây rối ở Côn Sơn.
Tạ Từ cảm thấy thú vị, đứng bên cạnh nghe thêm vài câu, nghe thanh niên bảo bạn đồng hành rằng sẽ đi phái Trác Quang học nghệ. Tạ Từ lắc đầu thở dài, mấy tên khốn hai mặt vô ơn bạc nghĩa này, sao lại đến phái Trác Quang, thật lãng phí nhân tài, nên đến cung Thương Tuyết của hắn để tỏa sáng mới phải.
Hắn nghe một lúc lâu, sự oán giận của người thanh niên với Hách Liên Tranh thực sự không nhỏ, xung quanh còn có rất nhiều người phụ họa, họ nhất trí cho rằng Hách Liên Tranh chỉ đang cố mua danh chuộc tiếng. Tạ Từ nghe vậy cảm thấy hơi buồn cười, sau khi bay ra khỏi quán trà, không hiểu sao hắn lại cười một lúc, dựa vào đâu mà tên ngốc Hách Liên Tranh đó lại là sư huynh của hắn nhỉ?
Hắn trầm tư hồi lâu, chắc là bởi Lý Thanh Hành đã nhận đối phương làm đồ đệ trước.
Tạ Từ có chút ngậm ngùi, mắt chọn đồ đệ của sư phụ hắn đúng là chẳng ra gì.
Hắn cưỡi gió qua nhiều thành trì, nhưng ngay cả khi đi qua nghĩa trang, hắn vẫn chưa gặp bất kỳ người chết nào khác, mà nếu có, hắn cũng không thể nhìn thấy họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!