"Rốt cuộc là ai đang nói a." Ninh Thời Tuyết không dao động, "Nhóc nghe kĩ lại xem, đây là thanh âm của ai?"
[ Cậu ta đang làm gì thế? ]
[ Có vẻ cậu ta vừa mở video quay Tạ Dao Dao? ]
[ Diễn đi, rốt cuộc cậu ta muốn làm gì? Đứa nhỏ nghịch còn chưa nói, cậu ta cũng muốn quậy theo?]
....
Khuôn mặt béo của Tạ Dao Dao tràn đầy vẻ mờ mịt.
Nhóc con căn bản chưa ý thức được đây là âm thanh của chính mình.
Tạ Dao Dao lấy tay nhỏ đặt lên lỗ tai, cuối cùng vẫn không thể nghe được, cảm thấy ủy khuất cực kỳ, "Bảo bối hông biết."
Quả nhiên là ba dượng xấu xa, vì sao lại không cho nó ăn cơm.
Ninh Thời Tuyết không hề bắt buộc nhóc, trực tiếp đem video kéo đến phút gần cuối cùng.
Là hình ảnh khi nãy Tạ Dao Dao ngồi xổm bên chân cậu.
Nhóc con cầm một nắm cát, hai tay béo xcon xcon cát lên đôi giày của Ninh Thời Tuyết, làm bộ tắm muối cho đôi giày.
Còn lấy âm thanh non nớt lẩm bẩm hát, "Bảo bảo tắm tắm, không tắm thì chính là bảo bảo hư."
"..."
Tạ Dao Dao ngây ngốc.
Tại sao trên điện thoại lại là nó nha?
Khuôn mặt trắng trẻo cuối cùng cũng hồng lên, nhóc con không chịu nổi thủ đoạn này của Ninh Thời Tuyết.
"Ba nhỏ không được mở nữa." Tạ Dao Dao cảm thấy vô cùng mất mặt, xông tới muốn cướp di động.
Ninh Thời Tuyết sao có thể để nhóc cướp được, cậu đem bàn tay giấu ra phía sau, nhưng lại không cẩn thận chạm vào nút tăng âm lượng.
Nhất thời, ngay cả Đường Hạc An đang đuổi theo Đường Hạo ở phía xa cũng ngừng lại.
Tạ Dao Dao gần như giấu cả khuôn mặt vào trong lòng ngực cậu.
"Vì sao đến giờ cơm lại không ngconn ngoãn ăn cơm?" Ninh Thời Tuyết cúi đầu, dùng tiếng nói bình tĩnh hỏi nhóc con, "Hơn nữa người khác đã ngồi ăn hết rồi, tại sao nhóc vẫn cố chơi?"
Ngữ khí của Ninh Thời Tuyết không nghiêm khắc, nhưng ánh mắt lại phá lệ trầm tĩnh, ai cũng theo bản năng dừng lại, nghe lời cậu nói.
Tạ Dao Dao chỉ mới ba tuổi, vốn dĩ đi đường còn chưa vững, hiện tại lại muốn đoạt đồ vật của người khác, thân hình mềm mụp không cẩn thận vấp ngã, đột nhiên bùm một cái quỳ xuống.
Chân của nhóc con vốn đã ngắn, quỳ xuống như vậy càng thêm lùn, làm người ta cảm thấy buồn cười vô cùng.
[ Cứu mạng, Tạ Dao Dao muốn làm ta cười chết sao!]
[ Tôi cảm thấy Ninh Thời Tuyết cũng không xấu, dù sao cũng là lần đầu tiên phải làm ba dượng, dựa vào đâu phải nhường đứa nhóc.]
Cùng một đứa bé ba tuổi giảng đạo lý là rất khó, nhưng để nhóc con chịu một ít đau khổ thì dễ dàng hơn nhiều.
Tạ Dao Dao dù nhỏ tuổi nhưng cũng biết ngượng ngùng. Nhóc nhanh chóng nhớ tới cách đại vai ác trong phim hoạt hình xin tha mạng.
Vì thế, đại vai ác Tạ Dao Dao nước mắt lưng tròng, ghé vào trên đùi dũng sĩ Ninh Thời Tuyết, "con sai rồi, ba nhỏ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!