Chương 6: Vừa giở trò lưu manh vừa diễn vai đáng thương?

Phòng livestream đã bị người xem spam quà tặng tới tấp, ai cũng khen Cockatiel dễ thương hết mức. Đường Hoàn nhìn quà tặng, đôi mắt cũng cong lên cười, ánh nhìn lấp lánh như trăng rằm, đưa cho Cockatiel một nắm hạt dưa, cổ vũ nó: "Cock nhi, rất nhiều người thưởng quà cho mày đấy, họ đều rất thích mày, mau cảm ơn mọi người đi."

Cockatiel nghiêng đầu, hiểu ra là mình đang được khen, liền đắc ý bay vòng quanh Đường Hoàn mấy vòng, ánh mắt hướng về khoảng không như đang suy nghĩ, "Tiểu tỷ tỷ, tặng một cái ~moah!"

"Tiểu muội muội, tặng một cái ~moah!"

"Tiểu ca ca, tặng một cái ~moah!"

"Tiểu đệ đệ, tặng một cái ~moah!"

"Đại thúc... Thôi khỏi!"

Trong phòng livestream liền có người không vui: Thôi khỏi là sao, Cockatiel mày kỳ thị đại thúc à?!

Người khác thì bị chọc cười: Thật sự có đại thúc! Đại thúc mà mày vẫn phong độ ghê nha?!

Đường Hoàn khẽ cười, đưa tay ra. Cockatiel thấy vậy liền nhẹ nhàng đáp xuống lòng bàn tay cậu, ngậm một hạt dưa, tách vỏ gọn gàng, nhả nhân ra trơn tru, rõ ràng đã quen ăn hạt dưa lắm rồi. Cậu nghiêm giọng khuyên:"Cockatiel, sao mày lại kỳ thị đại thúc? Làm chim thì moah moah không được phân biệt tuổi tác hay giới tính, mau gửi đại thúc một cái moah an ủi đi."

Cockatiel giả vờ như không hiểu, lại ngậm thêm một hạt dưa, cắn lách tách.

Người xem lại càng khoái cái kiểu "thiếu đòn" này của Cockatiel, nhưng cũng có người đòi xem chơi game tiếp. Đường Hoàn liền từ chối: "Mấy người không muốn gặp những bé cưng khác à?"

Người xem phấn khích: Tối nay còn có thể triệu hồi thêm pet đáng yêu khác sao???

Từ trước tới giờ, Đường Hoàn luôn chỉ thả ra một con mỗi lần, nên fans nghĩ rằng năng lực triệu hồi chỉ dùng được một lần. Nhưng giờ fans càng lúc càng đông, ai cũng có bé yêu thích riêng, cậu nghĩ mỗi lần chỉ thả một con thì sẽ làm một số người thất vọng, nên quyết định phá lệ.

Cậu liền triệu hồi thêm hai anh em hamster và thỏ tai cụp: "Gần đây tinh thần lực của tôi tăng thêm chút, có thể triệu hồi nhiều bé hơn. Tôi mở chế độ v**t v* rồi, mọi người cứ chơi với chúng trước, tôi đi rót nước."

Có mấy bé lông xù xuất hiện thì ai cũng quên luôn Đường Hoàn, đồng loạt phất tay: Đi đi đi ~~~

Người xem vui tới mức muốn khóc: Tối nay không chỉ được xem Cockatiel đại chiến đồng đội phản bội, còn được gặp lại Robbie, Đại Mao và Nhị Mao!

Cảm giác này... mềm mịn quá! Còn cảm nhận được hơi ấm và nhịp thở nữa chứ!

Dễ thương quá mức! Tôi có thể xem cả ngày mà không cần làm gì khác!

Sinh vật trên Trái Đất xưa đúng là quá đáng yêu... Sao Trái Đất lại trở nên như vậy chứ, nếu vẫn còn tồn tại thì tốt biết bao... Tiếc thật!

Người di dân từ Trái Đất bày tỏ: Muốn về nhà quá!

Nghĩ tới việc tổ tiên ngày nào cũng được chơi với pet đáng yêu, tôi thấy cuộc sống của họ còn vui hơn tôi!

Uy! Cockatiel mày đang làm gì vậy?

Ngọa tào! Đường ba ba mau về cứu Đại Mao!

Không, đó là Nhị Mao!

Không, là Đại Mao! Mau cứu Đại Mao!

Kệ là Đại Mao hay Nhị Mao, Cockatiel này đang chơi ác rồi!

Xong rồi, Cockatiel điên mất... Được khen vài câu liền quên luôn mình chỉ là một con chim!

Trời ơi, lăn đi! Cockatiel dừng lại! Đại Mao vẫn còn là một em bé mà!

......

Đường Hoàn bưng nước quay lại thì thấy màn hình tràn ngập quà tặng, ai cũng hô cậu cứu Đại Mao với Nhị Mao. Cậu quay đầu nhìn rồi suýt phun hết nước trong miệng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!