Đường Hoàn thất vọng, công nghệ cao thời nay mà vẫn không làm được chuyện này, đúng là quá kém.
Chú viện trưởng tuy tay run vì kích động, nhưng vừa cầm thiết bị kiểm tra sức khỏe lên thì tay liền vững như đá, vô cùng thuần thục lấy mẫu gien của hai người, quả quyết cam đoan: "Yên tâm đi, gien của hai vị rất hợp nhau, tỉ lệ thành công chắc chắn rất cao."
Đường Hoàn vẫn chưa yên tâm: "Khi nào thì biết là thú nhân hay con người?"
Viện trưởng chắc nịch: "Ba ngày! Chỉ cần gien kết hợp thành công là biết được ngay, còn biết là con trai hay con gái nữa."
Đường Hoàn suýt chút nữa muốn gọi Lâm bá đến cắm hương cúng bái, trong lòng lẩm bẩm liên tục: Lạy tổ tiên nhà họ Tông phù hộ, phù hộ cho ra cháu trai, đừng ra cháu gái, không thì thật sự khó kiếm người yêu!
Sau khi thành tâm cầu nguyện xong, Đường Hoàn lại hỏi tiếp: "Nếu thành công rồi thì bao lâu sau có thể sinh ra?"
"Nếu là con người thì cần tám tháng nuôi trong buồng dưỡng, nếu là thú nhân thì với thể chất của nguyên soái, tám mươi ngày là đứa nhỏ có thể chui ra bò rồi."
Đường Hoàn phấn khích hét lên: "Vậy phải nhanh mua đồ dùng cho trẻ con!
Tám mươi ngày là được!"
So với sự kích động của Đường Hoàn, Tông Hách trông điềm tĩnh hơn hẳn:"Sao em lại chắc chắn là thú nhân? Lỡ đâu lại là con người thì sao?"
Đường Hoàn ương bướng đáp: "Em mặc kệ, em chỉ muốn một đứa con trai giống hệt Đại Tráng!"
Tông Hách cảm thấy bất lực, chuyện liên quan đến Đại Tráng, đúng là qua không nổi cửa này.
Chiếc phi hành khí vừa hạ cánh đã bị Lâm bá chặn lại, ông cụ cũng kích động không kém gì Đường Hoàn: "Sao rồi? Bác sĩ nói gì? Gien hợp nhau chứ?"
"Ba ngày nữa!" Đường Hoàn giơ ba ngón tay, mặt mày rạng rỡ nói với ông:"Tám mươi ngày nữa là sinh, là thú nhân, con trai!"
Lâm bá mừng rỡ xoa tay liên tục: "Thú nhân con trai dễ nuôi lắm, ta có kinh nghiệm rồi!"
"Vâng vâng, ông mau chuẩn bị đồ cho em bé đi, sắp có rồi đó!"
Lâm bá phấn khích chạy biến, bước chân nhẹ tênh như bay: "Ta đi mua ngay!!"
Chỉ còn Tông Hách là mặt không cảm xúc, bất lực nói: "Cũng có thể là con người, hoặc là thú nhân nhưng là con gái."
"Câm miệng! Xúi quẩy quá!" Đường Hoàn dậm chân ba cái lên đất, "Đừng nói mấy thứ không may!"
Tông Hách: "......"
Ngay lúc Đường Hoàn đang một lòng một dạ chuẩn bị đồ cho đứa nhỏ, hoàng thất đã nhận được báo cáo: cậu có tinh thần lực cấp S , trong giới loài người là cực kỳ hiếm. Hoàng gia lập tức tung tin này ra, tạo hiệu ứng truyền thông, khiến người người đều thấy Đường Hoàn thật đáng gờm, định biến hai vợ chồng họ thành bảo vật trấn quốc của Đế Quốc.
Hoàng hậu nghe tin chồng có ý định đó, vừa thong thả vừa lo lắng: "Nếu sau này xảy ra chuyện, chẳng phải Đường Hoàn sẽ bị đẩy ra làm bia đỡ đạn sao? Nguy hiểm quá."
"Không đâu, Tông Hách sẽ không để cậu ấy gặp nguy hiểm. Hắn bảo vệ người yêu kỹ lắm, Đường Hoàn cũng không ra ngoài nhiều. Cậu ấy càng bí ẩn thì các đế quốc lớn khác càng sợ." Hoàng đế nheo mắt, như một con cáo già đầy mưu mô, "Ở Đế Tinh, không ai dám động đến cậu ấy. Giới quý tộc muốn sống yên ổn hơn, sẽ càng ủng hộ và bảo vệ cậu ấy. Đây là bùa hộ mệnh của họ."
Hoàng hậu suy nghĩ một chút, rồi mỉm cười: "Phải phải, bệ hạ đúng là người nhìn thấu lòng người nhất."
Sau khi tin tức được lan truyền, dân chúng trong Đế Quốc cũng bị chấn động. Thì ra Đường Hoàn có thể triệu hồi nhiều thú cưng đáng yêu như vậy là vì cậu vẫn luôn "nén lại", giờ bung ra mới gọi được cả đội quân mèo thỏ gấu...
Đường Hoàn nhìn tin tức, mặt đờ ra: "Tôi thấy... không khéo thành bảo vật quốc gia mất rồi..."
Trang Weibo của cậu kín đặc người theo dõi, có người còn bình luận: "Sở hữu năng lực mạnh đến thế mà vẫn sống yên ổn, còn cầu mong hòa bình, đúng là người có tâm tính tuyệt vời!"
Đường Hoàn nghe xong cũng thấy ngượng. Thật ra cậu đâu nghĩ gì cao siêu vậy, cậu chỉ muốn nuôi mèo, dưỡng con, và vỗ béo mấy con mèo nhà mình thôi mà.
Cậu liếc nhìn số lượt theo dõi mới tăng vọt, nuốt nước miếng: "Mọi người cứ chờ đi, cho tôi chút thời gian nữa, có khi tôi gọi ra được cả khủng long bạo chúa luôn ấy!"
Tông Hách nhìn cậu đang lấy ngón tay bấm bấm trên không như đang chơi gì đó mà người khác không thấy, cũng không hỏi han gì. Chỉ cần Đường Hoàn còn ở bên cạnh mình, cậu có làm gì anh cũng mặc kệ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!