Cockatiel vừa xuất hiện, bầu không khí lập tức sôi động hẳn lên, người xem thì vỗ tay, người thì xuýt xoa, có người còn bắn pháo hoa: "Lâu rồi chưa nghe Cockatiel hát, đúng là vẫn gây nghiện như vậy!"
"Ha ha ha ha, giọng hát của Cockatiel thì ổn đấy, nhưng bài hát và lời lúc nào cũng lệch nhau!"
"Ái chà, ma lực xoay vòng vòng ~ bế Cockatiel xoay vòng vòng ~~"
"Dễ thương quá đi ~ tặng thêm năm ngôi sao nữa!"
......
Đường Hoàn nhìn từng hàng quà tặng liên tục hiện lên mà buồn cười, Cockatiel đúng là rất hợp để hâm nóng không khí, mồm miệng thì lém lỉnh, vừa sắc vừa độc!
Người xem thấy vừa vào sân khấu đã là Cockatiel liền spam liên tục:"Cockatiel lại livestream chơi game cho mọi người sao? Chơi một trận đi!"
Cái gọi là "trò chơi" của bọn họ, thực chất là một game kiểu như PUBG.
Giờ công nghệ phát triển đến mức chơi game cũng là kết nối tinh thần, cảm giác y như thật, cứ như trực tiếp ra chiến trường, vẫn cực kỳ k*ch th*ch. Vào game sẽ được đưa đến một hành tinh ngẫu nhiên, có thể ghép đội tự động hoặc tự lập đội bảy người, mỗi đội sẽ bị dịch chuyển đến vị trí khác nhau.
Tổng cộng 300 người, đội nào sống sót đến cuối cùng và cắm lá cờ đỏ ở vị trí chỉ định thì thắng.
Trước đây Đường Hoàn từng bị người xem dụ vào chơi một trận, cậu vốn không biết điều khiển, cái gì cũng không rành. Thêm Cockatiel mồm mép liên hồi, chọc cười không ngừng, thế nên người xem lại càng thích xem.
Đường Hoàn thấy còn sớm: "Được, chơi thì chơi, nhưng nói trước, tôi vẫn không biết chơi đâu, đừng mong tôi thắng nhé."
Làn đạn đồng loạt: "Ngươi mà thắng thì còn gì để tụi này xem!"
Đường Hoàn: "......"
Câu này... khiến cậu cảm thấy hơi khó tả.
Vừa online, cậu được ghép đội với sáu người khác. Cockatiel đứng trên vai Đường Hoàn, vỗ cánh phấn khích như sắp bùng nổ, rõ ràng là bị "nén" lâu quá rồi, bụng đầy chuyện muốn nói, vừa muốn chỉ đạo vừa muốn bay lượn.
Người xem cũng ồn ào theo: "Lên lên lên! Làm làm làm!"
Đường Hoàn bất đắc dĩ: "Mấy người như vậy, sớm muộn gì cũng bị quản lý mạng mời đi 'uống trà' đấy."
Cockatiel bắt chước: "Mời đi uống trà! Mời đi uống trà!"
Vào đội xong, giọng của các đồng đội đều nghe rõ. Nghe Cockatiel nói xong, đồng đội kêu lên: "Xong rồi! Số 3 là học sinh tiểu học!"
"Học sinh tiểu học thì sao? Giờ nhiều đứa tiểu học chơi giỏi hơn người lớn đấy, đúng không Số 3 nhóc em?"
"Số 3? Sao không nói gì?"
Đường Hoàn ho nhẹ: "Ở đây."
"Ai? Không phải trẻ con à. Giọng Số 3 hay ghê, add bạn đi?"
"Add tôi nè, tôi gánh cậu bay ~ chịu không?"
Cockatiel không biết chữ, không biết mình là Số 3, nhưng nghe Đường Hoàn nói chuyện liền hiểu, Cockatiel: "Im miệng! Không add! Không chịu! Không thấy!"
Đường Hoàn: "......"
Phòng livestream nổ tung: "Phốc!"
"Ha ha ha nói chuẩn luôn, đúng, không add, không chịu, không thấy!"
"Dám tán tỉnh Đường nhà chúng ta, đúng là không muốn sống nữa, hừ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!