Chương 42: Tôi ghen đấy, dỗ cũng không nổi đâu!

Người xem quá trời quá đất, La Bỉnh Quận là đại minh tinh thì khỏi cần bàn, fans đông khỏi đếm. Bao nhiêu người đang coi livestream bây giờ đều từng nghe hắn hát. La Bỉnh Quận vừa lên tiếng là đã "đập" vào tai rồi, người xem đâu có ngu, không chỉ một người nhận ra, mà là cả đám đều nghe ra. Hơn nữa giờ hắn còn đang chơi chung với Đường Hoàn, hai người lại theo dõi lẫn nhau trên Weibo, tuổi tác cũng xêm xêm, nghĩ là biết ngay, chắc chắn chơi thân rồi.

Còn một nhân vật nữa: Điên Cuồng Robbie. Không phải khoác lác đâu , cậu nhóc này đúng là bá chủ của game. Thậm chí trong giới game thủ chuyên nghiệp, cũng xếp được vào hàng "siêu cấp vương giả". Tuổi còn nhỏ xíu, mới 16! Có thể xem là người trẻ tuổi nhất trong số tất cả game thủ chuyên nghiệp hiện tại. Mà fans cũng không thiếu , toàn chị gái, mấy cô dì, thậm chí cánh đàn ông cũng mê. Tính tình lại kiểu chó săn nhỏ, sắc bén, hay khiêu khích, nhưng lại cực hút người.

Trong các giải đấu, game thủ có thể không lộ mặt để giữ bí mật, nhưng đã là đội trưởng thì bắt buộc phải giao tiếp. Mà Robbie chính là đội trưởng, khả năng điều binh khiển tướng như thiên phú, mở miệng ra chỉ huy là fans nhận ra ngay.

Số 4 trong đội là một nữ sinh, vừa nghe thấy giọng Đường Hoàn liền cười ha hả: "Anh trai nhỏ, em muốn biến thành giọng của La Bỉnh Quận, muốn mua 1.000 máy đổi giọng!"

Đường Hoàn bật cười: "Xin lỗi nha bé, vừa nãy có đứa ngốc mua mất một vạn cái rồi."

Đại ngốc La Bỉnh Quận trợn trắng mắt, giơ ngón giữa về phía Đường Hoàn!

Số 4 lại hỏi tiếp: "Còn có máy đổi giọng thành Đấu Chiến Thắng Phật không? Em muốn mua một vạn cái "

Đường Hoàn ngoáy tai: "Ai cơ?"

"La đang nói đó," La Bỉnh Quận không tính giấu diếm, sảng khoái nói luôn với Đường Hoàn: "Game ID là Đấu Chiến Thắng Phật, ai chơi game này đều biết. Thiếu niên thiên tài, cực giỏi chỉ huy, mỗi tháng dẫn team đánh trận ngàn người, đối phương chỉ cần thấy ID hắn là sợ run rồi."

Đường Hoàn: "Phụt!"

Phòng livestream lập tức nổ tung: "La! Bỉnh! Quận! Chính chủ a a a!!!"

"Quận ca đẹp trai vậy, chơi game chắc chắn cũng siêu cấp ngầu!"

"Đường Đường đừng có kéo cẳng nha!"

"Trời ơi tới mà coi, La Bỉnh Quận đang livestream trong phòng Đường Đường!!!"

"Không còn phát sóng thú cưng nữa mà là livestream chơi game???"

"Người còn lại dù chưa tự nhận, nhưng 90% chắc là Đấu Chiến Thắng Phật rồi!"

"Tổ tông ơi! Con trai tôi đang livestream chung với game thủ siêu sao!!"

...

Đường Hoàn nhìn phòng livestream ồn ào náo nhiệt, nhẹ nhàng gõ chữ trêu La Bỉnh Quận: "Cái Đấu Chiến Thắng Phật đó lợi hại dữ?"

La Bỉnh Quận: "Ngươi không biết mà còn dám gọi hắn chơi chung?"

Đường Hoàn: "Hồi trước hắn nói là game thủ chuyên nghiệp, bảo sẽ kéo ta bay, nên ta thử gọi xem."

La Bỉnh Quận: "Ngươi đúng là liều. Nó nhỏ tuổi lắm, mới có 16 thôi, mà làm đội trưởng, chỉ huy cực kỳ tốt. Ta coi mấy video giải đấu có nó, chiến thuật toàn bất ngờ, đoán không ra nổi. Với lại nó cực kỳ tàn nhẫn, thấy người là giết, không chừa một ai, kiểu có mất máu cũng phải kéo địch chết chung."

Đường Hoàn ngạc nhiên: "Mới 16 tuổi á? Vậy là bằng tuổi cặp song sinh của nhà Liệp Báo rồi, đứa nhỏ này không đi học sao?"

Có điều... cái tên này... Đường Hoàn vừa nghĩ tới đã muốn cười, đúng là kiểu "vô địch".

Vào game rồi, Đường Hoàn cười hì hì chọc Số 3: "Robbie đệ đệ, bảo vệ anh nha ~"

Thiếu niên ho một tiếng, lạnh lùng nói: "Lát nữa cứ bám theo tôi."

Đường Hoàn mắt sáng rỡ, cậu nhóc này thực sự mang lại cảm giác an toàn, đúng kiểu trai trẻ tự tin!

Nghĩ tới việc không phải ai xem livestream cũng thích coi chơi game, Đường Hoàn vốn không định phát sóng đâu, chỉ là muốn tìm người chơi cùng cho vui. Nhưng không ngờ, người xem ngày càng đông, fan của cả hai người kia cũng tràn vào. Để mọi người không buồn chán, Đường Hoàn thả hết đám thú cưng ra , mèo, thỏ, vẹt , đủ cả. Ba giống loài cùng nhau, nhìn thôi cũng thấy thú vị.

Cockatiel vẫn gian manh như thường, vừa thấy bầy mèo được thả ra thì né ngay. Thỏ giờ cũng to tướng, nó không đấu lại nổi, thế là leo lên vai Đường Hoàn ngồi, đung đưa cánh một cách đắc ý, ra dáng đại ca: Tao đứng trên vai Đường ba ba, ai dám đụng tới tao?

Oanh Lục liếc nó như thể đang nhìn một thằng khờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!