Chương 37: Có người dám cướp mèo của tôi!

Đường Hoàn vừa rời đi, đám phóng viên lập tức nhốn nháo viết bản thảo.

Dù cậu không cho chụp mặt, nhưng đâu có cấm họ viết bài: Thần bí chủ kênh Địa Cầu Manh Sủng "Ăn Cơm Ngủ Lăn Đại Tráng" cùng thiên vương La Bỉnh Quận cùng nhau xuất hiện ở phim trường căn cứ quay chụp số 3 Đế Tinh. Lần này lộ diện còn có mèo! Có mèo! Có mèo đó mọi người! Và điều khiến người ta sững sờ hơn nữa: "Ăn Cơm Ngủ Lăn Đại Tráng" nhìn ngoài đời không hề xấu! Ngược lại, nhan sắc hoàn toàn không thua gì những tiểu sinh lưu lượng nổi tiếng trong giới giải trí! Siêu, siêu đáng xem luôn!

Những bài viết kiểu này vừa được tung ra, Weibo của Đường Hoàn lập tức bùng nổ:"Vì sao tụi tui không biết cậu trông thế nào mà người ta lại biết???"

"Cậu còn yêu thương fan không đấy?"

"Tôi muốn đi thăm đoàn!"

"Tôi muốn đi hất đổ cậu!"

"Ai đó mang tôi theo với!"

"Cậu giỏi thì bước ra đây, giỏi thì khoe mặt chút coi!"

"Cậu dám khoe không? Cậu không dám, tôi biết mà!"

......

Đường Hoàn thì chẳng có thời gian mà lướt Weibo, cậu đang nghiêm túc chỉ đạo Mộc Lan phối hợp tốt với động tác của La Bỉnh Quận. Nói xong với Mộc Lan, cậu lại quay sang nhắc La Bỉnh Quận: "Anh cũng phải phối hợp với nó, đừng nghĩ chỉ có mèo phải phối hợp với anh. Anh là con người, trí thông minh cao hơn nó chứ!"

La Bỉnh Quận nhìn Mộc Lan bằng ánh mắt si mê, tay chân thì lóng ngóng, không biết đặt chỗ nào. Nghe Đường Hoàn nói vậy, anh ta còn ra vẻ rất có lý: "Chỉ số thông minh của tôi chỉ đủ để cấy mạ thôi!"

Từ Mễ mặt đen lại, chỉ muốn đập chết anh ta: "Anh đừng có làm loạn nữa! Nghiêm túc chút đi!"

La Bỉnh Quận tỏ vẻ oan ức: "Tôi có không nghiêm túc chỗ nào đâu?"

Từ Mễ bất lực: "Quay xong cảnh này, tôi cho anh nghỉ, muốn chơi gì thì chơi, muốn quậy gì thì quậy!"

Nhưng chỉ một giây sau, trên mặt vị đại minh tinh này liền nghiêm chỉnh lại ngay: "Ok, tôi nhớ lời hôm nay của chị đó. Đường Hoàn, lúc nào rảnh tìm cậu chơi game nha."

Đường Hoàn: "......"

Kịch bản đấy! Tất cả đều là kịch bản!

Mộc Lan nhìn La Bỉnh Quận bằng ánh mắt đầy chán ghét, Đường Hoàn chỉ còn biết phối hợp kêu to: "Con gái ngoan, nhìn ba nè!"

Đúng lúc Mộc Lan quay đầu lại nhìn về phía ba mình, đôi mắt long lanh sáng rỡ, biểu cảm ngọt ngào đáng yêu. Lúc này, người quay phim nhanh tay bắt được khoảnh khắc đó. Nhưng chỉ một giây sau, khi Mộc Lan quay đầu lại nhìn La Bỉnh Quận, ánh mắt nó lập tức quay về kiểu tam giác khinh thường, biểu cảm cơ bản là: mặt lạnh như tiền, không có hứng thú, anh phiền quá, đàn ông thối tha, đừng chạm vào tôi, tránh xa ra chút coi......

Trong căn cứ này còn rất nhiều minh tinh khác đang quay hình. Nghe nói ở đây có một giống mèo quý hiếm sắp tuyệt chủng, càng ngày càng có nhiều người kéo đến xem. Khi nhìn thấy gương mặt điềm tĩnh xinh xắn, lông mượt mà, đôi mắt to xanh biếc của Mộc Lan, ai nấy đều phấn khích chụp ảnh lia lịa.

Tất nhiên, cũng có không ít người tò mò về Đường Hoàn. Nhiều người bắt đầu quay ống kính về phía cậu. Đường Hoàn hơi cau mày, lại nữa à? Lúc này, Quý Ngạn từ túi lấy ra một hộp nhỏ bọc mềm, mở ra đưa cho Đường Hoàn, là một chiếc khẩu trang.

Đường Hoàn cười nhận lấy, khen ngợi: "Anh có phải có túi thần kỳ Doraemon không đấy? Tôi cần gì anh cũng có thể móc ra!"

Quý Ngạn không hiểu Doraemon là cái gì, nhưng nghe ra Đường Hoàn đang khen mình, liền đỏ bừng mặt.

Đường Hoàn tặc lưỡi hai tiếng, không biết còn tưởng cậu đang trêu chọc em trai nhà hàng xóm nữa.

Chụp hơn nửa tiếng rồi, Đường Hoàn nhìn thấy Mộc Lan bị vây xem bởi quá nhiều người, đã bắt đầu có dấu hiệu bực dọc. Cậu liền đi thương lượng với Từ Mễ: "Hay là nghỉ chút đi? Nhiều người vây xem thế này, Mộc Lan bắt đầu không ổn rồi."

Nhìn bộ dạng Mộc Lan, rõ ràng là đang nũng nịu. Từ Mễ lập tức vẫy tay với đoàn quay: "Dừng lại nghỉ chút!"

La Bỉnh Quận bế Mộc Lan đến chỗ Đường Hoàn, nhỏ giọng hỏi: "Sao tôi cảm thấy Tiểu Tiên Nữ nhìn tôi ngày càng chán ghét vậy?"

"Miêu đâu phải chó đâu, bị quá nhiều người vây xem sẽ sợ. Với lại chỗ mình quay không cách âm, ai cũng hét nó đẹp, ai cũng giơ máy chụp ảnh. Nó không nổi điên đã là ngoan lắm rồi." Đường Hoàn thương xót bế con gái lại gần, nhẹ nhàng vuốt đầu nó dỗ dành. Mộc Lan dịu đi chút, nằm gác trên vai Đường Hoàn, làm nũng đầy ẻo lả, khiến Đường Hoàn không nhịn được, hôn lên trán nó tới bảy tám cái.

Người đứng xem nhìn bằng ánh mắt đầy ghen tị, họ cũng muốn được cưng chiều như vậy!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!