Con lạc đà không bướu này được gọi là Thần Thú Ca. Vì sao lại có chữ "Ca" ở sau? Bởi vì nếu nhân hóa tính cách của thằng anh em này, thì chẳng khác gì một tên đầu gấu lông bông, tóc kiểu Mohican dựng ngược trên đầu, giơ chân là nổi điên, vừa mới ló ra đã vênh váo bay tới, gặp ai cũng nhè mặt mà phun nước miếng. Nếu không phải nó đẹp trai, Đường Hoàn chắc đã đập nó tám lần một ngày cho bõ tức.
Lại bị nó phun trúng một bãi, Đường Hoàn cầm cây gậy nhỏ của mình, "bạch bạch bạch" quất xuống đất dọa: "Lại phun nước miếng vào tao là tao táng mày như vậy đấy, hiểu chưa?"
Thần Thú Ca sợ đến rụt người lại, không dám lăng xăng nữa.
Đường Hoàn cầm cây gậy nhỏ chỉ xuống đất: "Không kiểm soát được thì phun xuống đất, hiểu chưa?"
"Phì!" Thần Thú Ca ngoan ngoãn phun một phát xuống đất, ra vẻ mình hiểu rồi. Bị khí thế từ cây gậy dọa cho ngoan ngoãn trở lại.
Đường Hoàn ném luôn cây gậy đi, tức mình đi tắm: Đồ hỗn đản rảnh rỗi sinh nông nổi!
Con vẹt Cockatiel phía sau không nhịn được, ré lên: "Ngốc tạp! Ngốc tạp!"
Thần Thú Ca thành thật nhìn bóng lưng Đường Hoàn ngày càng xa, cho đến khi khuất hẳn mới bật dậy chạy đi tìm ngựa lùn và lừa mini, dí theo mông người ta, rồi lại vượt lên phía trước, đi vài bước lại lùi lại, ý là rủ rê người ta chơi cùng mình, chạy nhảy đuổi bắt gì đó.
Ngựa lùn và lừa mini vẫn chậm rãi gặm cỏ như thường, lười chẳng buồn để ý cái đồ ngốc này.
Khi Đường Hoàn tắm xong đi ra, tóc của Thần Thú Ca đã sụp xuống, rối tung che cả mặt, nhìn chẳng thấy gì. Vài người hầu và lính gác đứng vây quanh xem nó, còn chụp ảnh nữa , chắc chưa từng gặp con thú nào ngu đến thế.
Cái đứa ngốc này còn tưởng mình đẹp trai lắm, xấu hổ mà vẫn ráng mon men tới gần người ta, cái miệng còn tạo hình như định phun, nhưng mới bị dạy dỗ nên không dám phun ra. Tóm lại là, ngu hết phần thiên hạ.
Đường Hoàn ho khan một tiếng, Thần Thú Ca lập tức chạy lại nịnh nọt, tóc che mắt cũng lắc lư theo từng bước. Đường Hoàn đỡ trán: chắc mình nuôi trúng đồ ngốc thật rồi.
Từ ngày nuôi Thần Thú Ca, cậu chẳng dám đụng tới Husky nữa. Xoa đầu nó một cái, Đường Hoàn bất lực nói: "Chút nữa cho mày đổi kiểu tóc."
Trong nhà có người hầu và lính gác, Đường Hoàn cũng không đuổi họ đi, cứ để họ dắt thú ra sân đi dạo. Trưa ăn cơm xong, Đường Hoàn đăng bài Weibo: Ta chuyển nhà mới rồi, chỗ rộng lắm, thả bọn lông lá ra hít thở không khí một tí. 1 giờ rưỡi livestream nha.
Khi Đường Hoàn lên sóng, đám khán giả đã đợi từ lâu đều tròn mắt: chỗ này... to thật sự!
Cậu dùng camera ngoài trời, quay từ trên cao, treo lơ lửng phía trên bãi cỏ.
Chỉ cần một ánh mắt liếc tới, camera lập tức nghe theo điều khiển, công nghệ siêu hiện đại. Để mọi người dễ thấy toàn cảnh chỗ thú cưng sinh hoạt, Đường Hoàn quay một vòng toàn bộ bãi cỏ. Người xem đơ ra vài giây rồi mới bắt đầu bình luận:
"Thật to!"
"Không phải to bình thường đâu nha!"
"Nhà giàu cỡ nào vậy trời! Bảo sao khinh thường 700 vạn!"
"Nếu đây là ở Đế Tinh, dù có là vùng xa, thì có mảnh đất thế này cũng phải trên trăm triệu!"
"Ê trên kia, bình tĩnh, cũng có thể là tinh cầu hạng ba, đất không đắt như vậy đâu."
Nghe thế ai nấy cũng bình tĩnh lại. Ờ ha, chưa chắc ở Đế Tinh, có khi chỉ là tinh cầu hạng ba. Nhưng mà dù vậy, mua được miếng đất to thế này cũng đâu phải rẻ. Vậy thì chủ kênh này đúng là có tiền.
Đường Hoàn ngẩng đầu nhìn, bằng mắt thường cũng thấy được hoàng cung, nghĩ bụng: nhà mình cách hoàng cung gần thế này, có khi đất còn đắt hơn nữa?
Cậu lười nghĩ mấy chuyện đó, vỗ tay rồi nói với mọi người: "Gần đây tinh thần lực của tui hình như tăng thêm chút xíu, giờ không chỉ gọi ra được một giống, mà có thể gọi cùng lúc nhiều giống luôn. Nhóm đầu tiên lên sân khấu là bạn Robbie dẫn đầu đoàn thỏ trời!"
Không có Đại Tráng , kẻ thù tự nhiên của tụi nó , ở đây, Robbie dẫn đàn em thỏ con nhảy nhót khắp sân cỏ, khí thế ngút trời, nhận được tràng vỗ tay lớn. Đường Hoàn giới thiệu: "Thỏ sữa, thỏ đồng quê, thỏ tai cụp, nhìn hình là biết giống. Tên tụi nó cũng dễ thương lắm, Robbie, Hương Thái, Đậu Hũ, Dưa Leo, Đậu Que..."
Người xem vừa cười vì tụi thỏ tên toàn đồ ăn, vừa không kìm được mà lướt xem mãi, ngắm tụi thỏ lông mềm mịn như bông.
Không chỉ xem một mình, họ còn rủ bạn bè vào xem. Xem thỏ giống như xem mèo, lướt rồi không dừng lại được, lướt xong lại muốn lướt tiếp!
Dĩ nhiên, có nhiều thỏ vậy, ai cũng tò mò một chuyện: "Đường Đường, cậu nhớ hết tên tụi nó được á?"
"Kia thì tất nhiên." Đường Hoàn mở hệ thống, kiểm tra danh sách thú đã mua, mỗi con đều ghi rõ tên, rành mạch từng đứa một.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!