Mấy ngày trước, Hoàng đế bảo Trạng nguyên lang đừng đến hầu hạ trước ngự nữa, kết quả là dạo gần đây Trạng nguyên lang ở Hàn Lâm Viện có vẻ hơi buồn bã sầu muộn.
Việc làm vẫn vô cùng ổn thỏa, không thể tìm ra dù chỉ một lỗi nhỏ, có điều người có vẻ yên tĩnh hơn, cơ bản không chủ động nói chuyện với người khác, khi người khác gọi đến, y mới chậm hơn một nhịp ngẩng đầu, mỉm cười ôn hòa với người ta, sau đó rất nhanh lại lo việc của mình.
Người ngoài không hề hay biết một loạt chuyện giữa Tạ Tài Khanh và Hoàng đế, chỉ cho rằng Tạ Tài Khanh trước đó đột nhiên vội vàng tiến đến gần Hoàng đế là muốn lấy lòng Hoàng đế để thăng tiến nhanh chóng, ngờ đâuvỗ mông ngựa trúng chân ngựa, nịnh bợ không đúng chỗ, hoàn toàn chọc giận Hoàng đế rồi. Mọi người thi nhau hả hê khi thấy người gặp họa, cũng có không ít người nghĩ đến xuất thân nghèo khó của y nên hơi chút thương cảm.
Lưu Uẩn thì thở phào một hơi lớn, Tạ Tài Khanh không còn nghĩ đến chuyện chạy chọt đi đường tắt nữa thì mới yên tâm nghiên cứu học vấn với ông.
Vì thế mấy ngày này, ông vắt kiệt thời gian của Tạ Tài Khanh, nhiệm vụ bố trí quả thực rất nặng, ngay cả mấy đệ tử của ông cũng phải cố gắng hết sức mới miễn cưỡng hoàn thành. Lưu Uẩn ngay từ đầu không hề kỳ vọng y hoàn thành, chỉ bảo y học hỏi từ mấy sư huynh, nhưng không ngờ y im hơi lặng tiếng, việc lại làm đâu ra đó, không hề sơ hở, ổn thỏa tỉ mỉ hơn bất kỳ ai, lần nào cũng hoàn thành hoàn hảo, lại không nhận công, rất khiêm tốn, nhất thời rất mực khen ngợi, ánh mắt nhìn y cũng trở nên thân thiết hơn, càng thêm nghiêm khắc yêu cầu.
Ngày hôm đó, Tạ Tài Khanh vừa nghỉ ngơi sau một ngày bận rộn, ngồi một chỗ xoa xoa thái dương đang căng nhức thì một tiểu thái giám bước vào tìm y: "Trạng nguyên lang tan chầu có rảnh không?"
Tạ Tài Khanh rót cho hắn một chén trà, giọng ôn hòa nói: "Có, không biết có chuyện gì?"
Tiểu thái giám được yêu mà kính sợ nhận lấy trà, thái độ cũng thân thiết hơn: "Doãn Hiền công công muốn hàn huyên giải buồn với ngài."
"Khi nào, ở đâu?"
"Bây giờ có thể đi, ở Thái Bộc Tự." Trong mắt tiểu thái giám có một tia hy vọng.
Tạ Tài Khanh nghĩ dù sao việc trong tay cũng xong hết rồi, vui vẻ nói: "Cũng được."
Tiểu thái giám rõ ràng không ngờ y đồng ý nhanh chóng như vậy, ngây người mấy giây, khẽ thở dài: "Cũng chỉ có ngài còn nhớ đến hắn, mấy ngày nay công công hẹn không ít người, ai nấy đều tránh hắn không kịp, sợ bị hắn liên lụy việc thăng quan phát tài, nếu ngài sợ, nói một tiếng là được, công công sẽ không trách ngài đâu, chúng ta đều hiểu."
Tạ Tài Khanh cười: "Không sao."
Y cũng không cần thăng quan phát tài.
Tạ Tài Khanh không giải thích.
Tiểu thái giám trong lòng vô cùng cảm động vì tư cách làm người của Trạng nguyên lang, thân mật nói: "Công công đang chăm sóc ngựa, ngài tốt nhất nên thay một bộ quần áo gọn nhẹ, dễ giặt nhé."
"Biết rồi."
Tạ Tài Khanh đi vào phòng trong thay một bộ quần áo, rồi đi theo tiểu thái giám ra ngoài.
Phía sau, hai tiểu quan Hàn Lâm Viện tụm lại, một người nói nhỏ: "Sao y còn qua lại với Doãn Hiền? Sợ tiền đồ quá sáng sao?"
Người kia cười nhạo: "Cùng là người thất thế mà, chẳng lẽ không thương cảm lẫn nhau?"
Người đó nghĩ đến hoàn cảnh giống hệt nhau của hai người hiện tại: "Ha ha cũng đúng."
…
Tại chuồng ngựa thuộc Thái Bộc Tự, Doãn Hiền và Tạ Tài Khanh đi dạo một lúc giữa mùi phân ngựa hôi thối nồng nặc.
Doãn Hiền trong lòng vô cùng cảm động, thở dài: "Không ngờ ngươi lại có thể đến, lại còn là nơi này, thực sự ủy khuất cho ngươi rồi."
Tạ Tài Khanh lắc đầu: "Không sao, Tài Khanh xuất thân nghèo khó, hồi nhỏ ngửi mùi này nhiều rồi, không hề hấn gì."
Doãn Hiền thầm nghĩ quả đúng là lâm vào cảnh thất thế mới biết ai là quân tử, là bạn bè thật sự, cuối cùng không còn vòng vo nữa: "Ngươi có muốn gặp Bệ hạ không?"
Tạ Tài Khanh sững sờ.
"Ngựa của Bệ hạ sắp sinh rồi, ngay bên kia, nhà ta nhận được tin Bệ hạ sắp đến, mới sai tiểu thái giám đi gọi ngươi."
Tạ Tài Khanh ngẩn ra một chút, thật lòng nói: "Đa tạ công công nâng đỡ."
Doãn Hiền cười: "Nếu ngươi không đến thì không có phúc khí này, không phải ta nâng đỡ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!