Biểu cảm trên mặt Tôn Uyển Vân hơi cứng đờ: "Sao con lại đến đây?"
Giang Thời đứng nguyên tại chỗ: "Con không được đến sao?"
Tôn Uyển Vân nhìn y hai giây, đặt bó hoa trong tay xuống, ngoài khoảnh khắc ngạc nhiên thoáng qua khi vừa nhìn thấy Giang Thời, biểu cảm trên mặt bà ta lại trở về vẻ thản nhiên như thường lệ: "Đã đến thì vào đi."
Bà ta nhìn Trương Trì bên cạnh Giang Thời: "Hôm qua đến à? Tối qua con ở đâu?"
Giang Thời buông tay:"Con nghĩ điều này rất hiển nhiên mà."
Tôn Uyển Vân từ từ nhíu mày, "Đã đến thì về nhà đi, ở nhà người khác là sao?"
Giang Thời xách túi quà nhấc chân đi vào trong, giọng nói lười biếng:"Cô Tôn, cái này không hợp quy tắc, dù sao con cũng là người ngoài."
Tôn Uyển Vân đứng sau lưng y im lặng một lúc lâu, cuối cùng cũng không nói gì. Hôm nay là sinh nhật của bà cụ Tống, Tống Bác không đến công ty, đang ngồi trong phòng khách đọc báo.
Những năm đầu cha của Tống Bác làm giàu nhờ khai thác than, đến đời ông ấy mới bắt đầu chuyển sang đầu tư và thương mại. Gia đình họ Tống tính ngược lên ba đời, tuyệt đối là những người nông dân chính gốc, dù có tiền rồi Tống Bác vẫn mang theo cái gen nguyên thủy không thể xóa bỏ.
Da ông ta đen, ngũ quan không đẹp lắm, bộ vest cao cấp đắt tiền mặc trên người cũng kỳ lạ.
Tống Kiến An có vẻ ngoài như vậy chỉ có thể trách gen của Tống Bác quá mạnh. Đối với Giang Thời, một đứa trẻ trắng trẻo như ngọc, lúc đầu Tống Bác yêu thích từ tận đáy lòng.
Lúc nhỏ Giang Thời rất ngoan, sẽ như mọi đứa trẻ ngoan trong tưởng tượng của cha mẹ mà ngọt ngào gọi bố mẹ, sẽ ngoan ngoãn nghe lời ông ta, sẽ mong ngóng ông ta về nhà.
Nhưng y lại quá ngốc, dù mời bao nhiêu gia sư thì thành tích cũng chỉ loanh quanh ở mức trung bình, tất cả các năng khiếu ông ta cho y học đều không thành công, thậm chí cả việc kinh doanh cũng nát bươm.
Tài năng như vậy, Tống Bác không trách y, chỉ là cũng không còn chú ý đến y nữa.
Tống Bác trọng lợi, nhưng không đến mức máu lạnh. Lúc đó ông ta nghĩ, chỉ cần Giang Thời thực sự không muốn quay về thì cũng không phải ông ta không nuôi nổi hai đứa trẻ.
Kết quả Giang Thời đi rất dứt khoát.
Cách một tháng hơn, gặp lại lần nữa, Tống Bác khó tránh khỏi có chút ngẩn ngơ, Giang Thời cười chào ông ta: "Bác Tống."
Tống Bác nắm chặt tờ báo trong tay.
Ông ta nhìn chằm chằm Giang Thời một lúc, cuối cùng cũng chỉ khẽ thở dài:"Về sao không nói một tiếng?"
"Nói hay không nói cũng không có ý nghĩa gì, con đến cũng không phải vì hai người."
Ánh mắt Giang Thời nhìn lên lầu, Tống Bác biết y đang nhìn gì: "Hai hôm trước vừa đón bà nội con từ biệt thự về, giờ này chắc dậy rồi, trước giờ bà ấy vẫn luôn nhắc đến con với ta."
Giang Thời xách quà lên lầu.
Những người giúp việc đang dọn dẹp nhìn thấy y đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, có người theo phản xạ mở miệng định gọi, nhưng nhớ ra thân phận khó xử của y bây giờ, cái miệng há ra lại lặng lẽ khép lại.
Giang Thời không để ý đến ánh mắt của những người này, đi đến căn phòng trong cùng ở tầng hai.
Bà cụ Tống thích yên tĩnh, mỗi lần đến biệt thự nhà họ Tống đều ở căn phòng này. Khi y gõ cửa, bà cụ đang ăn sáng. Trước kia bà ấy sống khổ sở, già rồi cũng không học được cách hưởng thụ, bữa sáng ăn màn thầu với cháo.
Khoảnh khắc nhìn thấy Giang Thời, nước mắt bà cụ lập tức rơi xuống:"Ôi chao cháu ngoan của bà, mau lại đây cho bà xem nào."
Giang Thời ngoan ngoãn đi đến ngồi xổm dưới chân bà, "Bà nội..."
Bà cụ đưa tay xoa mặt y: "Cháu nói cháu xem, xảy ra chuyện lớn như vậy sao không nói với bà nội? Đến lúc bà biết thì người đã không còn ở nhà nữa rồi. Tống Bác cái thằng lòng dạ đen tối đó, dù không phải con ruột nhưng cũng có hơn mười năm tình cảm, sao có thể nói cho đi là cho đi?"
Trên người bà mặc bộ quần áo chất liệu tinh xảo, nhưng trên tay lại đầy những vết chai sần thô ráp, mặt Giang Thời bị cào có chút đau, nhưng y không tránh, ngược lại còn tiến lại gần hơn: "Cháu có nhà riêng của mình mà, giữ lại làm gì?"
Bà cụ kéo tay áo lau nước mắt, "Bà nghe nói mẹ ruột cháu ở Lâm Thành, thế nào rồi, ở đó có quen không? Có ai bắt nạt cháu không? Mấy ngày nay làm bà lo chết đi được, ăn không ngon, ngủ không yên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!