Giang Thời và Trình Dã cũng không kịp chuyến xe về nhà, hai người dẫm trên hạt mưa phùn đầu tiên của tiết Thanh Minh, rẽ vào con hẻm bên trái trường học, đi vào một quán nướng đang bốc khói.
Lúc này rất nhiều người đang ăn đồ nướng, ông chủ bận rộn đến mức toát mồ hôi, thấy hai thiếu niên trẻ tuổi bước vào cũng không ngẩng đầu lên: "Đĩa ở phía trước, muốn ăn gì thì tự lấy, lấy xong xếp hàng nướng."
Hai tay Giang Thời rụt vào túi áo khoác đồng phục, nhìn miếng khoai tây không biết ai làm rơi dưới chân, ghét bỏ đứng sau lưng Trình Dã, lén lút thò nửa cái đầu ra: "Trình Dã, tôi muốn ngô."
Trình Dã lấy ngô.
"Khoai tây."
"Nấm kim châm."
"Đậu đũa."
"..."
"Thiếu gia." Trình Dã quay đầu cụp mắt nhìn y: "Không ăn thịt sao?"
Thiếu gia liếc nhìn thịt rồi quay đi:"Không ăn, đắt quá."
Cũng không dễ dàng gì, đã biết tiết kiệm tiền rồi.
Trình Dã lấy đùi gà, rồi lại lấy thịt bò.
Giang Thời: "Ấy..."
Trình Dã nói: "Tôi trả tiền."
Giang Thời nghi ngờ nhìn hắn:"Cậu lấy tiền ở đâu ra vậy?"
Mặt Trình Dã không đổi sắc:"Mấy hôm trước dọn dẹp vệ sinh, lật dưới gầm giường Trình Kiến Bân mà ra."
Giang Thời: "Vậy cậu có thể..."
Trình Dã biết y muốn nói gì, không nhanh không chậm mở miệng, "Tiền không nhiều, chỉ đủ ăn một bữa nướng thôi."
Giang Thời: "..."
Luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhưng tiền của Trình Dã đều tiêu vào y, Giang Thời nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu có gì không ổn, chẳng lẽ Trình Dã bị ngốc, lại tốn tiền cho y vô ích sao?
Gọi món xong, hai người tìm chỗ ngồi.
Ông chủ quá bận, bàn trước ăn xong đồ vẫn chưa dọn.
Trình Dã dọn dẹp đồ đạc, vừa quay đầu lại Giang Thời vẫn giữ nguyên tư thế hai tay đút túi, thấy hắn nhìn sang, thiếu niên hướng về hắn hếch cằm: "Còn có ghế, cũng phải lau."
Đầy lý lẽ, ra lệnh.
Trình Dã đột nhiên bật cười.
Hắn rút giấy lau ghế cho Giang Thời:"Thiếu gia rất giỏi sai bảo người khác."
Khuôn mặt Giang Thời bị khói nướng hun ra một lớp hồng nhạt, hồng trong trắng, dưới ánh đèn dường như có thể phát sáng, luôn có ánh mắt lướt qua đây.
Y nói: "Không phải cậu là vệ sĩ của tôi à? Chẳng phải vệ sĩ làm những việc này rất bình thường sao?"
Trình Dã liếc mắt sang bên phải, cô bé đang lén nhìn bị ánh mắt lạnh lùng của hắn dọa giật mình, lập tức quay đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!