Sáng hôm sau lúc Giang Thời tỉnh dậy, Trình Dã đã không còn bên cạnh. Cửa sổ đã bị che lại, trong phòng tối om.
Không biết là mấy giờ, y đành phải xuống giường trước, gỡ tấm vải che camera ra, rồi lề mề mò mẫm gài micro.
Đêm qua đúng như lời tổ đạo diễn nói, trời đã mưa. Bên ngoài ẩm ướt, cây hồng được nước mưa gột rửa càng thêm xanh biếc, đất bùn toả ra hương thơm, phía đầu núi bên kia hửng lên ánh vàng.
Trình Dã đang ngồi ở chỗ hôm qua Giang Thời ngồi để xử lý tài liệu. Nghe thấy động tĩnh phía sau, hắn quay đầu lại nhìn: "Đạo diễn bảo chúng ta dậy thì ra cổng thôn tập trung."
Giang Thời vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi cùng Trình Dã đi ra cổng thôn.
Họ đến không quá sớm cũng không quá muộn. Lúc đến nơi đã có hai cặp đôi ngồi sẵn ở đó, là hai cặp đôi dị tính khác. Giang Thời từng hợp tác với hai người trong số họ, những người còn lại đều không quen.
Vừa gặp mặt, khó tránh khỏi phải chào hỏi xã giao một lúc. Chào hỏi xong, họ vừa ăn bữa sáng do tổ chương trình chuẩn bị, vừa đợi những người khác.
Nhóm của Tôn Gia Vũ đến cuối cùng, cả hai đều mang bộ dạng thiếu ngủ, vừa đi vừa ngáp.
Tôn Gia Vũ là ca sĩ, nhà cũng khá giàu, cộng thêm tính cách hoạt bát, thường xuyên tham gia đủ loại show thực tế nên quan hệ với mọi người luôn tốt.
Cậu ta vừa xuất hiện, mấy người đã vẫy gọi lại ngồi chung. Ai ngờ cậu ta xoay mông một cái, tót sang ngồi cạnh Giang Thời.
Qua một đêm, cuối cùng cậu ta cũng hoàn hồn sau cú sốc mà Trình Dã gây ra ngày hôm qua.
"Anh đừng nói nữa, hôm qua em về nằm mơ toàn thấy cảnh anh Trình ngồi cạnh anh bưng cái chậu húp mì. Khác biệt, khác biệt một trời một vực."
Bữa sáng tổ đạo diễn chuẩn bị là món ăn vặt đặc sản của địa phương. Giang Thời cầm trong tay một chiếc bánh nhỏ giòn rụm, nghe vậy cũng hơi buồn cười: "Em ấy vốn lớn lên ở nông thôn mà, biết mấy thứ này cũng không có gì lạ."
"Khác chứ anh..." Tôn Gia Vũ nói: "Bill Gates trên báo nói rằng từ nhỏ đã sống khổ, với việc Bill Gates đứng nhóm lửa nấu cơm ngay trước mặt em, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau."
Tổng đạo diễn lại cầm loa ra.
"Tối qua mọi người ngủ có ngon không?"
Trừ Giang Thời và Trình Dã, những người khác lập tức vang lên một tràng than vãn.
"Chắc hẳn trước khi đến mọi người cũng đã tìm hiểu, 'Về chúng ta' là một show thực tế về cuộc sống. Năm cặp đôi tạo thành năm gia đình, hoàn cảnh ban đầu của mỗi gia đình đều khác nhau. Và việc các bạn cần làm là phải lao động và sinh tồn như những người dân bản địa... nỗ lực vun vén cho tổ ấm nhỏ của mình."
Đạo diễn lải nhải nói về ý tưởng và quy tắc của chương trình.
Trình Dã ngồi ở phía bên kia của Giang Thời: "Cái này ngon này."
Giang Thời cắn một miếng.
"Cái này cũng tạm."
Giang Thời lại cắn một miếng.
"Cái này hình như hơi hỏng rồi, anh đưa cho người bên cạnh ăn đi."
Tôn Gia Vũ đang đánh chén bữa sáng ào ào bên cạnh: "???"
Này anh bạn…
Tổng đạo diễn lại nói: "Vốn ban đầu của mỗi gia đình là năm trăm tệ. Nhưng hôm qua nhà của mọi người ít nhiều đều phát sinh vấn đề, sau đó đã giao dịch với tổ chương trình. Số tiền nợ hôm qua, bây giờ sẽ bị trừ thẳng vào vốn ban đầu của các bạn."
Ông ta bắt đầu đọc số tiền mỗi nhóm bị trừ, đọc đến nhóm của Giang Thời thì khựng lại: "Nhóm Giang Thời và Trình Dã, không bị trừ một đồng nào. Vì vậy, các bạn là nhóm duy nhất sở hữu đủ năm trăm tệ tiền vốn."
Lời vừa dứt, các khách mời khác có mặt đều sững sờ. Mặc kệ vẻ kinh ngạc của họ, đạo diễn lại nói tiếp: "Hôm qua lúc đến các bạn cũng thấy rồi, đồ đạc trong nhà không đầy đủ. Nhiệm vụ sáng nay của các bạn là dùng số vốn còn lại trong tay để đi mua sắm những vật dụng cần thiết."
"À phải rồi, vì chương trình kết hợp cả livestream và bản cắt dựng, nên trong ba tháng tới, mỗi tuần các bạn phải livestream đủ mười bốn tiếng đồng hồ. Nhân viên sẽ phát điện thoại chuyên dụng để livestream cho các bạn. Lát nữa khi đi mua sắm, các bạn cũng phải bật livestream."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!