Chương 5: (Vô Đề)

Trong lúc đang xem phim, Hạ Trì đã bị năm sáu lượt người tìm tới bắt chuyện.

Thấy lại có người đi về phía mình, cậu vội cất điện thoại rồi rời đi. Đúng lúc đó, Hạ Khải Quốc đang mệt, ông dẫn theo Lục Cận chuẩn bị về. Thấy Hạ Trì bước tới, ông liền vẫy tay gọi.

Người trong buổi tiệc đều là những kẻ tinh ý, luôn để mắt tới động tĩnh bên này. Ai nấy đều nghe chuyện của nhà họ Hạ, nhiều người còn chờ xem Hạ Trì bị đuổi khỏi nhà. Thế nhưng Hạ Khải Quốc vẫn chưa từng lên tiếng, cũng chưa chính thức giới thiệu Lục Cận hay nói gì về việc xử lý Hạ Trì, nên họ không dám manh động.

Giờ nhìn thấy Hạ Khải Quốc tỏ ra thân thiết với Hạ Trì, mọi người lại bắt đầu nghi hoặc. Chẳng phải nói Hạ Trì từng chọc cho Hạ Khải Quốc tức đến mức nhập viện và hai người đã hơn nửa năm không gặp sao? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Hạ Trì bước đến, đứng trước mặt Hạ Khải Quốc và Lục Cận, vừa định mở miệng thì đã nghe Lục Cận hỏi:

– Cậu uống rượu à?

– Rượu trái cây thôi. – Hạ Trì khẽ nhúc nhích mũi ngửi thử, nhưng chẳng ngửi thấy gì.

Cậu cứ tưởng là nước hoa quả, mãi đến khi uống mới nhận ra có cồn, mà chỉ uống một chén nhỏ. Vậy mà Lục Cận cũng phát hiện ra.

Hạ Khải Quốc nói:

– Đã uống rượu thì đừng lái xe. Nếu muốn về thành phố, để Tiểu Cận đưa con đi.

– Con về với bố. – Hạ Trì lắc đầu.

Cậu không muốn về thành phố, ở biệt thự cũ vẫn thoải mái hơn. Nghe câu này, Hạ Khải Quốc mỉm cười. So với Lục Cận chín chắn, điềm đạm, ông lại yêu quý Hạ Trì hơn. Nhưng từ khi Lục Cận trở về hai năm trước, thằng bé này không còn gần gũi ông nữa.

Hôm nay, ông cứ tưởng Hạ Trì đến đây rồi lại phải chờ lâu mới gặp lại, nào ngờ cậu chủ động nói muốn về cùng. Trong lòng Hạ Khải Quốc thật sự vui mừng.

– Được, thế còn Tiểu Cận...

– Con về cùng mọi người. – Lục Cận cắt ngang lời ông.

Ba người quyết định xong liền tới chào từ biệt ông cụ Từ. Xe của Hạ Trì thì để hôm khác nhờ người đưa về.

Ra khỏi hội trường, Hạ Trì và Hạ Khải Quốc ngồi ở ghế sau, Lục Cận ngồi ghế phụ. Trong xe không ai nói lời nào, ngay cả tài xế cũng giảm bớt động tác để không phát ra tiếng.

Hạ Trì cảm thấy có lẽ là vì khí thế của Lục Cận quá mạnh. Cậu nhìn những cột đèn đường lùi dần qua cửa kính, ngáp một cái, rồi lấy điện thoại ra xem nốt bộ phim còn dang dở.

Lúc ở buổi tiệc, cậu không tiện mở loa, giờ thì tăng âm lượng một chút. Âm thanh lời thoại vang lên trong không gian vốn yên tĩnh khiến bầu không khí trở nên kỳ lạ.

Thấy Hạ Trì xem chăm chú, Hạ Khải Quốc có lẽ cũng muốn tìm đề tài nói chuyện:

– Phim hay không?

– Hay.

– Nội dung là gì?

Bộ phim là một câu chuyện cổ tích kinh điển – "Alice ở xứ sở thần tiên". Nghe câu hỏi của Hạ Khải Quốc, Hạ Trì ngẩng lên nhìn ông, thấy vẻ tò mò muốn biết, cậu bèn bịa ra một phiên bản khác:

– Chuyện kể về hai chị em gái. Em gái xinh đẹp, đáng yêu, từ nhỏ đã được cha mẹ cưng chiều. Chị gái thì bình thường, bị bỏ bê. Một ngày nọ, chỉ vì một chiếc bánh quy, hai chị em cãi nhau. Cha mẹ lại thiên vị em gái, khiến chị gái dần trở nên độc ác. Gia đình từ đó tan vỡ.

Hạ Khải Quốc nghe xong thì ngẩn ra. Câu chuyện này càng nghe càng giống một ẩn dụ. Hai chị em ruột còn vậy, huống chi...

Ông quay sang nhìn Lục Cận ngồi ghế phụ. Đối phương trầm mặc, không nói lời nào.

Hạ Trì không biết Hạ Khải Quốc đang nghĩ gì, chỉ thấy sắc mặt ông thay đổi. Trong lòng Hạ Khải Quốc lúc này dấy lên một quyết tâm – không được thiên vị.

Ông đột nhiên nói với Lục Cận:

– Tiểu Cận, lát nữa về thì theo chú Trương xuống gara chọn một chiếc xe nhé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!