Bên kia, văn phòng tổng giám đốc Tập đoàn Hạ thị.
Trần Phi nhìn tin nhắn, hơi khó hiểu quay sang ông chủ đang chăm chú xem tài liệu.
"Dự án Phát triển Tân Thành thực sự không theo nữa sao?"
Phát triển Tân Thành có thể nói là một trong những dự án nóng nhất hai năm gần đây, ai cũng nói là chắc thắng không lỗ. Giờ trong giới ai cũng dõi theo, các doanh nghiệp tham gia đấu thầu đều thuộc hàng top.
Mà thực sự có thể sánh ngang Hạ thị thì chỉ có nhà họ Cố.
Trần Phi thật sự không hiểu vì sao Lục Cận lại muốn bỏ qua một dự án gần như chắc chắn vào tay mình.
Chỉ còn hai ngày nữa là tới buổi đấu thầu, cả đội đã chuẩn bị suốt thời gian dài, giờ nói bỏ thì quá đáng tiếc.
"Ừ." Lục Cận vẫn phê duyệt văn bản, chỉ đáp gọn một câu.
"Rủi ro của dự án Tân Thành quá cao, không đáng để mạo hiểm."
Trần Phi không mấy tin vào lời này.
Trước khi Lục Cận trở về Hạ gia, anh ta đã theo Lục Cận khởi nghiệp. Có thể nói, chẳng ai hiểu rõ thói quen trên thương trường của Lục Cận hơn Trần Phi.
"Giao dự án cho người khác dễ vậy à? Không giống tác phong của cậu. Những vụ mạo hiểm hơn thế này cậu cũng từng nhận." Trần Phi đùa.
Lục Cận không trả lời.
Trần Phi cũng không để tâm, Lục Cận vốn ít nói. Dù tiếc cho dự án, nhưng anh vẫn tin tưởng tuyệt đối vào quyết định của đối phương.
Bấy nhiêu năm qua, Lục Cận chưa từng sai lầm.
Anh đổi chủ đề: "Vừa rồi Chủ tịch Hạ gọi điện, nói tối nay nhà họ Từ tổ chức tiệc thọ..."
"Không đi." Lục Cận lạnh giọng, từ chối thẳng thừng.
Nhưng ngay giây sau, trong đầu anh lại chợt thoáng qua đôi mắt đã mất đi sự âm u của Hạ Trì.
Bàn tay cầm bút khựng lại. Lục Cận gập hợp đồng, ngẩng đầu nhìn Trần Phi, giọng điệu bình thản như thường:
"Lát nữa hủy hết lịch tiếp khách tối nay, chuẩn bị một món quà mừng, gọi điện về biệt thự báo rằng tôi sẽ dự tiệc thọ nhà họ Từ."
Trần Phi ngạc nhiên: "Trước giờ bao nhiêu tiệc mời cậu còn chẳng thèm để ý, sao tiệc nhà họ Từ cậu lại đồng ý? Có quen ai bên đó à?"
"Cậu rảnh lắm sao?" Lục Cận chậm rãi nói: "Công ty con vẫn đang thiếu người quản lý..."
"Ha ha ha, tự dưng tôi nhớ ra văn phòng thư ký còn họp, tôi đi trước." Trần Phi vừa nói vừa lui nhanh ra ngoài.
Đùa à, công ty con ở tận châu Phi, còn khủng khiếp hơn bị đày ra biên ải.
Nhìn thấy thái độ của Hạ Trì đột nhiên thay đổi, Hạ Khải Quốc hoàn toàn không tin.
Trước đó, cậu còn sống chết đòi ở bên đối phương, thậm chí không ngại nói ra lời đoạn tuyệt quan hệ cha con. Giờ lại dễ dàng nghe lời như vậy sao?
Ông nắm lấy cây gậy bên cạnh, chống người đứng dậy, tiến lại gần Hạ Trì.
Ông muốn tận mắt chứng kiến thì mới tin rằng Hạ Trì thật sự định chia tay với tên kia.
Hạ Trì mở khóa màn hình, vừa định vào danh bạ thì bất ngờ nhận được mấy tin nhắn.
Cố Sâm: Tiểu Trì, lần này em làm tốt lắm. Lục Cận vậy mà chịu bỏ cuộc tranh thầu, mười vạn này em cứ cầm trước, mua gì mình thích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!