Chương 18: (Vô Đề)

Hạ Trì nhào xuống giường, không nhịn được lăn một vòng.

Nghĩ đến cảnh vừa rồi, cảm giác tê dại ở gáy dường như vẫn còn, hơi thở cậu khẽ rối loạn, sắc đỏ trên má chưa tan lại càng thêm đậm.

Nằm sấp một lúc, cậu lại ngồi dậy, vào phòng tắm sấy khô tóc.

Lúc này tóc Hạ Trì đã dài qua vai, ngón tay luồn vào mái tóc đen, vuốt xuống, cậu nghĩ tóc này thật sự nên cắt đi.

Vài ngày sau, thành phố A lại bắt đầu mưa, nhiệt độ giảm mạnh.

Suốt một tuần, mưa rơi ngắt quãng, mãi đến ngày diễn ra tiệc nhà Lộc trời mới tạnh hẳn.

Buổi sáng vốn chỉ hơi mát mẻ, nay đã phải khoác thêm áo ngoài.

Hạ Trì chọn một chiếc áo khoác bò màu xám, bên trong mặc áo dài tay, phối cùng quần ống rộng màu xám mang hơi hướng thiết kế.

Vốn dĩ cậu cao ráo, dáng người mảnh khảnh, trời sinh đã là "móc treo quần áo", bộ trang phục này khiến Hạ Trì trông vừa tươi sáng vừa hợp mốt.

Phong cách này hoàn toàn khác nguyên chủ, nhưng thời gian gần đây Hạ Trì thay đổi đa dạng, mọi người xung quanh cũng đã quen.

Tuy nhiên, người tạo mẫu từng may đồ cho Hạ Trì lại lần đầu thấy cậu như thế, không khỏi sững lại, ánh mắt thoáng hiện nét kinh diễm.

Rất nhanh, anh ta lấy lại vẻ bình thường, ra hiệu cho nhân viên đi cùng đẩy giá quần áo đến.

Hạ Trì bước lại gần, hỏi quản gia Trương:

"Đây là?"

Quản gia Trương đáp:

"Ngài Lục nói cậu sẽ dự tiệc, cần quần áo, nên đã đặt may và gửi đến hôm nay."

Hạ Trì lập tức nhớ ra, lần trước đến nhà Từ Chính Thanh hình như cũng gặp người này.

Quần áo đều được là lượt chỉnh tề, bất kể Hạ Trì chọn bộ nào, số còn lại cũng sẽ không đưa ra thị trường.

Cậu nhìn qua một lượt, kiểu dáng không khác nhau nhiều, thiết kế kín đáo, phụ kiện cũng giản dị, chắc hẳn dựa theo sở thích của nguyên chủ mà chuẩn bị.

Nhà tạo mẫu hơi lo lắng:

"Không có bộ nào hợp ý cậu sao?"

Buổi tối đã phải đi dự tiệc, nếu cậu không chọn được, sẽ khá phiền.

May mắn là Hạ Trì không quá kén, tiện tay chọn một bộ:

"Bộ này đi."

Người tạo mẫu thở phào, cho người lấy bộ đồ xuống, đồng thời chọn thêm hai bộ tương tự để dự phòng.

Xong xuôi, anh ta hỏi:

"Ngài Tiểu Trì, bây giờ tạo kiểu luôn được không?"

Nhắc đến đây, Hạ Trì mới nhớ mình chưa cắt tóc.

Mấy hôm trời mưa, cậu không thích ra ngoài, hôm nay trời vừa nắng lên, vẫn chưa kịp đi.

"Được." Cậu nói: "Tiện giúp tôi cắt ngắn tóc một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!