Chương 101: Lục Dạng mới là người sói nằm trên đỉnh chuỗi thức ăn

19 giờ tối, buổi livestream vẫn đang tiếp tục.

Đúng lúc này màn hình cắt đến cảnh của Lục Dạng và Giang Nghiễn Chu, người trước khóe môi cong lên nụ cười đầy ẩn ý, người sau trong ánh mắt dâng lên dòng nước ngầm khó mà phân biệt.

Đệt!

Triệu Ngôn Thuật không nhịn được thốt lên một câu chửi, vẻ mặt đầy kinh ngạc:

"Diễn xuất của Giang Nghiễn Chu tốt vậy mà vẫn bị nhận ra, em gái, đỉnh thật đấy!"

Anh nhìn Lục Dạng trên màn hình HD, trong đầu không khống chế nổi mà nảy ra một ý nghĩ táo bạo:

"…Lẽ nào Lục Dạng mới là sói xám thực sự?"

Trước đây anh ta vẫn tưởng Lục Dạng là một chú thỏ trắng ngây thơ, chắc chắn sẽ bị con sói xám đầy mưu mô như Giang Nghiễn Chu ăn sạch đến xương cũng không còn.

Thế nhưng…

Giữa hai người họ, rất rõ ràng, kẻ bị nắm trong lòng bàn tay là Giang Nghiễn Chu.

Lúc đầu, Triệu Ngôn Thuật cũng giống những người khác, cho rằng một số hành động táo bạo của Lục Dạng là biểu hiện của EQ thấp, nhưng bây giờ thì hoàn toàn bị lật đổ.

Kẻ thù không đội trời chung của Lục Minh Tự – Tần Diệc Đàm, và cả Trần Tố, người luôn thấy Lục Dạng là rắc rối lớn, đều bị cô trị cho ngoan ngoãn phục tùng.

Lục Dạng nhìn như chỉ có IQ, không có EQ, nhưng thực chất lại có thể âm thầm cảm hóa người khác, thậm chí khiến người ta không hề nhận ra.

Chỉ riêng chuyện cô nói muốn sờ tay Giang Nghiễn Chu giữa chốn đông người, khiến dân mạng dễ dàng kết luận cô EQ thấp, nhưng hầu hết chỉ nhìn được bề nổi mà không nhìn thấu bản chất.

Việc sờ tay Giang Nghiễn Chu chỉ là phụ, thăm dò phản ứng của anh mới là chính.

Triệu Ngôn Thuật đập mạnh lên đùi:

"Ôi trời, sao mình lại quên mất chuyện Lục Dạng khiến Lâm Tân Mông cứng họng không nói được lời nào, không những không bị ghét mà còn giúp Lục Minh Tự xây dựng hình tượng tốt nữa chứ."

Lục Dạng mới thực sự là kẻ săn mồi đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, cô xảo quyệt mà không gây nên bất kì tiếng động nào!

"Bảo sao em ấy dám trực tiếp nhét huy chương vào túi Giang Nghiễn Chu… đệt! Buông câu dài, câu cá lớn thật rồi!"

Triệu Ngôn Thuật nghĩ mà lạnh sống lưng.

Một lúc sau, anh ta lại có chút hả hê mà thở phào nhẹ nhõm:

May mà anh ta đã sớm đổi phe.

Ơ? Nếu vậy thì…

"Chẳng phải Lục Dạng đã phải lòng Giang Nghiễn Chu ngay từ lần đầu cậu ta tới phim trường rồi sao?"

Triệu Ngôn Thuật vò đầu bứt tai, rơi vào cái hố rối rắm không đáy:

"Rốt cuộc là ai đang thầm yêu ai vậy chứ!?"

Lục Dạng không hề né tránh ánh mắt của Giang Nghiễn Chu, mặt không đổi sắc hỏi:

"Anh có ý kiến gì không?"

Giang Nghiễn Chu kìm nén xao động trong lồng ngực, đôi mắt màu trà khôi phục lại sự điềm tĩnh như thường:

Bỏ nhỏ, giữ lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!