Chương 28: Tham ô tiền cứu trợ thiên tai

Lưu Vệ Toàn nhắm mắt lại, sau đó nói: "Nữ nhi của hạ quan đã gả cho con trai của Thái thú Từ Phương Dũng."

Lý Trọng Yến thản nhiên nói: "Xem ra chuyện này còn liên quan đến cả Thái thú. Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi khai báo rõ ràng mọi việc, thì ta sẽ bảo toàn tính mạng cho nữ nhi của ngươi."

Lưu Vệ Toàn nghe vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Điện hạ còn nhớ trận đại hồng thủy nghiêm trọng xảy ra ở Giang Lăng cách đây một năm không ạ?"

Một năm trước, Giang Lăng đột nhiên xảy ra mưa lớn vào mùa hè, mưa liên tục ròng rã cả tháng trời, sau đó dẫn đến lũ quét. Việc này khiến nhiều người dân sống ở nông thôn bị nước cuốn trôi mà chết, còn các thị trấn nhờ địa thế cao hơn nên thoát nạn.

Nhưng người dân ở mấy làng xã tử thương rất thảm khốc, những người còn sống cũng phải lưu lạc khắp nơi, mất hết chỗ ở, bao gồm cả đồng ruộng hoa màu cũng bị hủy hoại toàn bộ, trở thành nạn dân không nhà không cửa.

"Ta nhớ chuyện này triều đình dường như đã cấp tiền cứu trợ."

"Đúng vậy, nhưng… nhưng khoản tiền cứu trợ đó khi đến tay bách tính đã không còn lại bao nhiêu. Thái thú Từ Phương Dũng đã liên kết với nhiều quan viên tham ô số bạc cứu trợ đó. Hạ quan có khuyên giải thế nào cũng vô dụng. Hạ quan muốn bẩm báo chuyện này lên triều đình, nhưng Từ Phương Dũng đã dùng con gái của hạ quan để uy h**p. Đó là đứa con gái duy nhất của hạ quan, hạ quan làm sao đành lòng!

Hơn nữa, tội tham ô tiền cứu trợ thiên tai một khi bị phanh phui chính là trọng tội tru di cửu tộc."

"Nhưng hạ quan nhìn thấy những bách tính lưu lạc khắp nơi đó, cảm thấy vô cùng hổ thẹn, bèn đem phần lớn gia tài của mình trao cho những bách tính ấy. Nhưng chung quy đó cũng chỉ là giọt nước trong biển cả mà thôi."

"Sau… sau đó, Tần Tứ xuất hiện. Hạ quan đã giao ước với hắn, không được cướp bóc của người dân nghèo khổ, không được tùy tiện giết người, tiền bạc cướp được sẽ chia cho hạ quan một nửa. Hạ quan sẽ âm thầm bảo vệ để hắn không bị bắt. Toàn bộ phần tiền cướp được thuộc về hạ quan đều được dùng vào việc cứu trợ thiên tai."

Lưu Vệ Toàn nói xong, sắc mặt của tất cả những người có mặt đều biến đổi.

Vẻ mặt của Lý Trọng Yến vẫn bình thản, hắn chỉ nói: "Giang Việt, Giang Hồi, Hạ Thủ Thành, tất cả đều đi điều tra. Hễ tra ra được là bắt ngay cho ta!"

"Vâng!" Cả ba người đồng thanh đáp.

Lý Trọng Yến lại nhìn Lưu Vệ Toàn đang quỳ trên mặt đất: "Cũng nhốt người này lại."

Vài ngày sau, Hắc Giáp Vệ đã điều tra ra được một lượng lớn bằng chứng về việc các quan viên Giang Lăng tham ô tiền cứu trợ thiên tai.

Trong phủ Thái thú.

"Điện hạ tha mạng, Điện hạ tha mạng! Hạ quan chỉ nhất thời hồ đồ, xin Điện hạ tha mạng…"

Những tiếng cầu xin tha mạng nối tiếp nhau khiến tai Lý Trọng Yến đau nhức: "Còn sủa loạn nữa thì ta sẽ sai người rút lưỡi các ngươi"

Những người đang quỳ không còn ai dám lên tiếng nữa.

Lý Trọng Yến cười lạnh một tiếng: "Từ Phương Dũng, ngươi thật là to gan lớn mật."

Từ Phương Dũng run rẩy quỳ trên mặt đất, sợ hãi đến mức không thốt nên lời.

"Hạ Thủ Thành, lôi những kẻ này ra ngoài đánh hai mươi gậy lớn trước, sau đó nhốt lại chờ áp giải về Kinh đô."

"Vâng, Điện hạ." Hạ Thủ Thành đáp.

Lúc này, bầu trời quang đãng bên ngoài không biết từ lúc nào đã bị mây đen bao phủ. Từng mảng mây đen dày đặc không ngừng đè nén đất trời, tạo cảm giác u ám và đè nén. Tiếng gió rít lên như tiếng than khóc.

Lý Trọng Yến nhìn bầu trời đen kịt đó, thần sắc đầy nguy hiểm: "Chuyện này đã giải quyết xong. Giờ là lúc đi phá hủy ổ chuột của nhị đệ ta rồi."

Kinh đô.

"Thế tử, Vương gia đã gửi đến mấy chục phong thư rồi, toàn là thư giục ngài trở về. Bây giờ đã sắp đến Tết rồi, thuộc hạ cầu xin ngài, chúng ta về trước được không ạ?"

Thanh Huyền sắp phát điên rồi, y không thể ngờ được!

Thế tử nhà y ở Kinh đô đã bốn tháng, Vương gia gửi thư giục về nhưng ngài ấy vẫn không chịu về. Để không bại lộ thân phận, ngài ấy cũng không tới nhà cũ của Vương phủ mà lại mua một trạch viện mới ở Kinh đô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!