Chương 21: Thái tử điện hạ nhiều mưu như yêu quái

Trái tim của chàng ta không kìm được mà đập loạn xạ.

Nàng… nàng muốn chàng ta hôn nàng sao?

Nhưng… diễn biến này thực sự có quá nhanh không? Mặc dù chàng ta cũng rất thích Cố cô nương.

Nhưng… nhưng bây giờ vẫn chưa đính hôn, làm như vậy sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của Cố cô nương.

Trong đầu chàng ta chợt lóe lên hình ảnh đôi môi đỏ mọng xinh đẹp kia.

Mặc dù chàng ta cũng rất muốn…

Nhưng chàng ta phải kiềm chế lại. Nghĩ đến đây, chàng thiếu niên hít sâu một hơi, mặt đỏ bừng và ngượng nghịu từ chối: "Cố cô nương, chuyện này quá nhanh rồi."

"Hả?"

"Chuyện gì quá nhanh cơ?"

Lúc này Cố Tuế An mới phát hiện ra khuôn mặt của Mộ Hành Tắc đã đỏ bừng như một con tôm luộc.

Chuyện gì thế này, Cố Tuế An lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

Chẳng lẽ đối phương cảm thấy mình mất hết hình tượng, nên quá đỗi xấu hổ sao?

Cố Tuế An liếc mắt hỏi Thanh Huyền ở bên cạnh Mộ Hành Tắc: "Công tử nhà ngươi bị sao vậy?"

Thanh Huyền nhìn Thế tử nhà mình, khóe môi giật giật, còn có thể bị sao nữa, bị câu mất hồn rồi chứ gì.

Y thản nhiên phá tan ảo tưởng của Thế tử nhà mình: "Công tử, khóe miệng của người có vết bẩn."

"Hả?" Mộ Hành Tắc ngơ ngác hỏi lại.

Thanh Huyền rút con dao của mình ra khỏi vỏ kiếm một chút, rồi soi vào mặt Mộ Hành Tắc.

Mộ Hành Tắc nhìn thấy dáng vẻ của mình trong con dao, ngay lúc đó, biểu cảm của chàng ta từ đỏ sang trắng rồi lại đen, nhìn vô cùng đặc sắc.

Sau khi kết thúc chuyến du thuyền và lên bờ, Mộ Hành Tắc gượng cười chào tạm biệt Cố Tuế An.

Nhìn chiếc xe ngựa càng lúc càng đi xa, sắc mặt của Mộ Hành Tắc thay đổi liên tục như tắc kè hoa.

Hình tượng anh tuấn và phóng khoáng của chàng ta hoàn toàn bị hủy hoại trước mặt Cố cô nương rồi!

Thanh Huyền đứng bên cạnh nhìn Thế tử với ánh mắt thông cảm, thấy công tử nhà mình đứng tại chỗ không chịu đi, y bèn lên tiếng nhắc nhở: "Thế tử, Cố cô nương đã đi xa rồi."

Mộ Hành Tắc liếc Thanh Huyền một cái: "Trong vòng một tháng này, ngươi không được phép ăn thịt, chỉ được phép ăn rau thôi."

Thanh Huyền mở to mắt: "Thế tử, đừng mà!"

Mộ Hành Tắc bỏ mặc Thanh Huyền đang kêu gào rồi bước nhanh rời đi. Thanh Huyền nhìn theo bóng lưng của Thế tử nhà mình với vẻ mặt muốn khóc không ra nước mắt. Thôi xong, giờ thì đến lượt y phải tự thương hại chính bản thân mình rồi.

Lần này Mộ Hành Tắc giấu kín thân phận vào kinh, chủ yếu là để giúp phụ thân của chàng ta mang một phong thư và truyền một vài lời tới Tạ Thái úy Tạ Lễ Đường.

Phụ thân của chàng ta và Tạ Thái úy là bạn thân chí cốt thời trẻ, những năm này phụ thân của chàng ta vẫn luôn âm thầm giúp Tạ Thái úy điều tra một số chuyện.

Cụ thể là chuyện gì thì chàng ta cũng không rõ lắm, phụ thân cũng chưa từng nói rõ ràng với chàng ta.

Nhưng chàng ta điều tra được rằng mối quan hệ giữa Tạ Thái úy và Đức Phi nương nương cũng không hề đơn giản.

Chàng ta phỏng đoán rằng cái chết của Tam hoàng tử năm xưa không hề đơn giản, và phụ thân của chàng ta có lẽ đã điều tra ra được một vài manh mối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!