Chương 9: Chuyện xưa

"Ảnh Cửu.....!" Tiếng gọi khản đặc xé tan màn đêm tĩnh mịch.

"Chủ nhân!" Giọng Ảnh Cửu đầy lo lắng vang lên ngay bên cạnh.

Mồ hôi lạnh thấm ướt lớp áo mỏng, Nam Cung Nhận vẫn còn kinh hãi, lồng ngực dồn dập thở hổn hển. Bên ngoài trời chưa sáng hẳn, nhờ ánh trăng mờ ảo, hắn thấy rõ người bên cạnh.

Ảnh Cửu chưa chết, y vẫn động đậy, vẫn có thể nói. Nam Cung Nhận ngây ngốc nhìn theo từng cử động, từng biểu cảm trên gương mặt Ảnh Cửu, như thể vừa chứng kiến một điều kỳ diệu.

Không nghe thấy chủ nhân trả lời, Ảnh Cửu luống cuống. Tiếng gọi vừa rồi quá mức thê lương, như tiếng kêu tuyệt vọng của người bị tước đoạt thứ gì đó vô cùng quan trọng. Y lấy hết can đảm, run rẩy đưa tay sờ về phía cánh tay chủ nhân, muốn xác định người kia vẫn bình an.

"Chủ nhân, ngài làm sao vậy? Xin đừng dọa thuộc hạ." Giọng y đầy lo lắng và bất an.

Nam Cung Nhận đột ngột kéo mạnh y vào lòng ngực, vòng tay cường tráng siết chặt lấy thân thể Ảnh Cửu, như muốn khảm y vào sâu trong xương tủy.

Ảnh Cửu bị siết đến đau, nhưng y không kêu lên mà ôm chặt lấy chủ nhân, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn, lặng lẽ an ủi.

"Không sao... thật tốt quá..." Giọng Nam Cung Nhận trầm thấp khàn khàn, mang theo sự run rẩy của người vừa thoát khỏi cơn ác mộng kinh hoàng. Vừa rồi chỉ là mơ... hiện tại mới là thực...

Nam Cung Nhận cảm thấy giấc mơ vừa rồi không đơn thuần chỉ là một giấc mơ, mà là những ký ức chân thật đã từng xảy ra ở kiếp trước.

Ảnh Cửu, tên ngốc đó, rõ ràng có thể rời đi nhưng lại ngu ngốc quay trở lại chịu chết, thân mang trọng thương vẫn quật cường hết lần này đến lần khác đứng lên, kiên quyết che chắn trước mặt hắn cho đến hơi thở cuối cùng.

Trong lòng Nam Cung Nhận vừa chua xót, vừa nghẹn lại, vừa đau đớn. Hắn nghĩ đến những tội nghiệt mà kiếp trước mình đã gây ra. Không chỉ nghi ngờ lòng trung thành của Ảnh Cửu, mà vừa muốn người lại lập tức đẩy y vào hình đường chịu phạt, để tên tiểu nhân Cảnh Tiêu thừa cơ hãm hại khiến Ảnh Cửu mất hết nội lực, mù đôi mắt.

Hối hận, áy náy, đau lòng cùng lúc dày vò tâm can, Nam Cung Nhận ôm chặt Ảnh Cửu, dụi mặt vào cổ y, khẽ thì thầm: "Từ giờ về sau ta sẽ luôn đối tốt với em."

Ảnh Cửu không hiểu nguyên do, khẽ dụi đầu đáp lại chủ nhân. Chủ nhân đã đối xử với y rất tốt rồi mà.

Có lẽ vì giấc mơ kia, cả ngày hôm đó Nam Cung Nhận đều dính ở bên cạnh Ảnh Cửu, không muốn rời đi nửa bước.

Độc tố trong cơ thể Ảnh Cửu đã được thanh trừ, sau thời gian dưỡng bệnh, thân thể y đã khỏe hơn rất nhiều so với trước kia. Nam Cung Nhận chấp thuận thỉnh cầu luyện công của Ảnh Cửu, ngồi trong sân vừa thưởng trà vừa dõi theo từng chiêu thức y luyện tập.

Thực ra, Nam Cung Nhận vẫn luôn không hiểu. Hắn rõ ràng có năng lực bảo vệ Ảnh Cửu, cũng đã hứa chắc chắn sẽ che chở y chu toàn, nhưng Ảnh Cửu vẫn vô cùng nghiêm túc và kiên trì với việc khôi phục võ công. Tả Hạc từng bẩm báo rằng Ảnh Cửu không biết bao nhiêu lần dò hỏi về khả năng phục hồi nội lực. Lúc đó Nam Cung Nhận không nói gì, chỉ bảo Tả Hạc cố gắng hết sức, bởi trong lòng hắn, việc Ảnh Cửu có khôi phục được nội lực hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Nhưng giờ đây, hắn dường như đã hiểu được sự kiên trì của Ảnh Cửu. Dù ký ức rất mơ hồ, hắn vẫn nhớ mang máng hình ảnh Ảnh Cửu khi còn là ảnh vệ bên cạnh hắn, ung dung tự tin, tàn nhẫn quyết đoán khi đối địch. Và cả hiện tại, dù không còn nội lực, Ảnh Cửu vẫn nghiêm túc, tự tin như vậy khi luyện công, phảng phất cả người y đang tỏa ra ánh sáng.

Ngay cả trong kiếp trước, dưới những điều kiện khắc nghiệt như vậy, Ảnh Cửu vẫn chưa từng lơ là, trong cơn nguy khốn của Khung Thiên Điện, y đã dùng những chiêu thức không nội lực của mình, dốc toàn lực bảo vệ hắn.

Ảnh Cửu là ảnh vệ, võ công đối với y mà nói đương nhiên là quan trọng nhất. Y không phải là nữ nhân cần được người khác bảo vệ cẩn thận. Mất đi nội lực, Ảnh Cửu đã đánh mất một tầng tự tin. Đây có lẽ chính là nguyên nhân khiến y muốn khôi phục nội lực đến vậy.

Nam Cung Nhận nghĩ vậy, tâm trí bất giác bay lên tận chín tầng mây. Hắn đột nhiên nghĩ đến, liệu tình cảm Ảnh Cửu dành cho mình cụ thể là như thế nào? Trọng sinh đến giờ, hắn dường như vẫn chưa từng hỏi Ảnh Cửu câu hỏi này. Nhưng trực giác mách bảo hắn rằng tình cảm Ảnh Cửu dành cho hắn không chỉ đơn thuần là sự trung thành, mà còn có cả yêu thích như câu nói trước khi chết ở kiếp trước. Chỉ là hắn không biết Ảnh Cửu đã thích hắn từ khi nào. Nam Cung Nhận đột nhiên rất muốn biết câu trả lời này.

Hắn từng xem qua hồ sơ của Ảnh Cửu ở Tử Môn, nhưng những ghi chép trong đó cũng không khác biệt gì so với các ảnh vệ Tử Môn khác. Khi nào gia nhập Tử Môn, mang số hiệu bao nhiêu, tình hình huấn luyện, số lần chịu phạt, mức độ hoàn thành nhiệm vụ. Ngoài ra, không có bất kỳ điều gì đặc biệt.

Từ hồ sơ căn bản không thể nhìn ra quá khứ của Ảnh Cửu. Nếu trực tiếp hỏi y, với tính cách vạn sự giấu kín trong lòng của Ảnh Cửu, không biết có thể moi được mấy câu thật lòng từ miệng đối phương hay không.

Nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có cách nào. Nam Cung Nhận nhớ đến Ảnh Thất, ảnh vệ có mối quan hệ rất tốt với Ảnh Cửu. Có lẽ hắn biết chút gì đó cũng nên.

Thế là vào ban đêm, Nam Cung Nhận gọi Ảnh Thất đến thư phòng.

Trong thư phòng chỉ có hai người, ngay cả những ảnh vệ âm thầm bảo vệ cũng bị Nam Cung Nhận cố ý phái đi.

Hai người một ngồi một đứng, đối diện với chủ nhân hỏi chuyện, Ảnh Thất không đáp mà hỏi ngược lại: "Chủ nhân vì sao không tự mình đi hỏi Ảnh Cửu?"

"Tính tình Ảnh Cửu ngươi không phải không biết, bổn tọa hỏi y cũng chưa chắc sẽ nói thật. Bổn tọa biết ngươi và Ảnh Cửu luôn luôn có mối quan hệ rất tốt, ngươi biết gì, dù tốt dù xấu đều nói cho bổn tọa nghe."

"Đúng vậy." Ảnh Thất khẽ đáp, giọng trầm ngâm. Y biết rõ Ảnh Cửu một lòng hướng về chủ nhân, Ảnh Cửu đã kể cho y nghe rất nhiều chuyện về y và chủ nhân, nhưng trong khoảnh khắc này, Ảnh Thất lại không biết nên bắt đầu từ sự kiện nào.

"Chủ nhân hẳn là biết, thứ tự xếp hạng của ảnh vệ Tử Môn đều dựa vào võ công cao thấp mà định. Võ công của Ảnh Cửu thực tế có thể nằm trong ba hạng đầu, nhưng nhiều năm như vậy y vẫn luôn ở vị trí thứ chín, chủ nhân có biết nguyên nhân không?" Ảnh Thất dò hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!