Chương 37: (Vô Đề)

CẬU CÓ CON MÈO KHÁC RỒI?

Vu Chi Hằng tức giận khoanh tay, mặt không biểu cảm nhìn Trình Lạc Sơ ôm con trai mèo của mình, vừa hôn vừa v**t v*. Đối xử tốt như vậy, sao hắn lại không được hưởng? Trong lòng hắn chua xót, nếu giờ ăn sủi cảo thì chắc không cần thêm giấm vì hắn đã đủ chua rồi. Thêm chút nữa có khi hắn mất cả răng.

"Trình Lạc Sơ, tôi mang con trai của chúng ta đến đón cậu vậy mà cậu đối xử với tôi thế này à?" Vu Chi Hằng không thể chịu nổi sự phớt lờ của Trình Lạc Sơ nên lên tiếng.

Trình Lạc Sơ dừng tay đang vuốt mèo, sau đó thản nhiên nói: "Thì sao chứ? Tôi xoa đầu con trai mình, chẳng lẽ lại phải xoa đầu cậu? Tôi hôn má con trai mình, chẳng lẽ cũng phải hôn cậu?"

Nói xong, cậu ngẩng đầu nhìn Vu Chi Hằng, chỉ thấy khuôn mặt của hắn như đang ngầm nói: "Tại sao lại không thể? Mau tới đây đi, tôi đang chờ cậu đấy."

Trình Lạc Sơ im lặng một lúc rồi đặt con mèo vào balo, ôm balo và để nó lại vị trí cũ. "Đi thôi, muộn rồi, về thôi."

"Ừ." Vu Chi Hằng lại lên xe máy, chờ xe ổn định mới để Trình Lạc Sơ lên.

Gió đêm thổi lạnh, Vu Chi Hằng nghĩ, may mà có hắn đứng phía trước chắn gió. Nếu không, gió lạnh thổi vào Trình Lạc Sơ, lỡ cậu bị cảm thì biết làm sao?

Hai tay Trình Lạc Sơ ôm chặt eo Vu Chi Hằng, giống như cách các cặp đôi bình thường ôm nhau, chỉ khác là họ đều là con trai.

Vì không có nhiều xe cộ vào ban đêm, Vu Chi Hằng chạy rất nhanh, Trình Lạc Sơ cảm thấy chẳng mấy chốc đã tới nơi.

Khi xe dừng lại, Trình Lạc Sơ mới từ từ buông đôi tay đang ôm chặt eo của Vu Chi Hằng. Mặt cậu hơi đỏ, không dám ngẩng đầu, cậu chỉ nói lời cảm ơn rồi vội vàng chạy lên lầu.

Vu Chi Hằng có chút hụt hẫng trong thoáng chốc. Mặc dù vừa rồi cũng có tiếp xúc với Trình Lạc Sơ, nhưng với hắn, chừng đó chưa đủ để lấp đầy trái tim mình.

Nhìn bóng dáng dần biến mất trong màn đêm, hắn cúi xuống, nhìn thẳng vào chú mèo con trong balo: "Nhìn này, ba nhỏ của con bỏ rơi chúng ta rồi."

Dù hơi sợ mèo nhưng chỉ cần chắc chắn rằng con mèo không ra ngoài, Vu Chi Hằng lại không thấy sợ nữa.

Sau khi chạy về đến nhà, Trình Lạc Sơ chưa kịp lấy lại hơi thở đã vội vàng nhắn tin cho mẹ.

Trình Lạc Sơ: [Mẹ ơi, con đã gặp bố và chú ấy rồi. Bố cũng đã kể cho con nghe về chú và mẹ. Bố nói rằng người bố cảm thấy có lỗi nhất trong đời này chính là mẹ. Bố nói rằng bố không thể bù đắp gì cho mẹ, vì mẹ sẽ không cần nên bố nhờ con chuyển lời xin lỗi đến mẹ.]

Trình Lạc Sơ: [Mẹ ơi, con đang nghĩ, nếu bố là người đồng tính, liệu đồng tính có di truyền không? Nếu có thì chẳng phải con cũng là đồng tính sao? Thật lòng mà nói, gần đây con có thích một bạn nam, nhưng con không dám nói với mẹ vì sợ mẹ tức giận. Giờ con nói với mẹ vì con muốn theo đuổi cậu ấy. Mẹ, khi mẹ đọc tin nhắn này đừng giận con nhé. Con thực sự rất thích cậu ấy.]

Sau khi nhắn xong, mẹ của Trình Lạc Sơ vẫn chưa trả lời. Cậu đoán có lẽ mẹ đang bận chuyện của Trình Nhiên nên thoát khỏi khung chat.

Cậu vừa định đi tắm thì điện thoại báo có tin nhắn đến. Nghĩ rằng đó là tin nhắn từ mẹ, Trình Lạc Sơ đột nhiên không dám mở lên.

Qua một, hai phút, có lẽ người gửi tin nhắn thấy cậu không trả lời nên trực tiếp gọi điện.

Nhìn màn hình hiển thị tên Vu Chi Hằng, Trình Lạc Sơ vội vàng nhấn nút nghe.

"Alo?"

"Alo, sao lâu thế cậu mới nghe máy? Đừng nói là cậu có con mèo khác rồi đấy nhé?" Vu Chi Hằng nói với giọng trách móc.

Trình Lạc Sơ bật cười vì câu nói đó, cậu đùa lại: "Ừ, đúng rồi, cậu đoán chuẩn đấy, tôi có con mèo khác rồi."

"Trình Lạc Sơ!" Vu Chi Hằng đột ngột hét lớn.

Trình Lạc Sơ phải đưa điện thoại ra xa tai, cậu xoa xoa tai bị giọng nói của Vu Chi Hằng làm rung động rồi hét to lại: "Cậu làm gì vậy! Không nghe ra tôi đang đùa sao? Điếc tai tôi rồi!"

Bên phía Vu Chi Hằng đột nhiên im lặng, dường như hắn cũng nhớ ra rằng mình đã tận mắt thấy Trình Lạc Sơ vào tòa nhà, làm gì có "con mèo" nào khác.

Hắn ngượng ngùng nói, "Xin lỗi."

Trình Lạc Sơ hừ nhẹ rồi áp điện thoại trở lại tai, "Nói đi, khuya thế này gọi tôi có chuyện gì nữa?"

"Không có chuyện gì thì không được gọi cho cậu à?" Vu Chi Hằng lẩm bẩm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!