Chương 7: Đi ăn cùng nhau

Nhìn thấy avatar của anh, đầu óc đang mơ màng của Dư Hạ bỗng chốc tỉnh táo, lại nhớ đến mấy câu nói đầy ẩn ý của anh.

Cô ném điện thoại, trừng mắt nhìn.

Một lúc sau, cô ngồi dậy với mái tóc rối bù, nhắn tin WeChat cho Đường Duyệt.

Sống trong mùa đông: [Tớ nghi ngờ Lục Diễn Chu thích tớ rồi.]

Lần trước cô chưa từng nhắc đến tên Lục Diễn Chu.

Vì vậy, Đường Duyệt hỏi: [Lục Diễn Chu là ai?]

Sống trong mùa đông: [Anh hàng xóm đẹp trai.]

Đường Duyệt gửi một tin nhắn thoại, giọng nói uể oải: [Ồ, vậy chúc mừng hai người tình đầu ý hợp, đám cưới tớ sẽ đi làm phù dâu.]

Sống trong mùa đông: […………]

Dư Hạ vuốt vuốt tóc, ngồi trên giường ngẩn người một lúc, giọng điệu có chút thiếu tự tin: [Ai nói bọn tớ tình đầu ý hợp chứ... Tớ nhiều lắm là thích vẻ bề ngoài của anh ấy thôi.]

Đường Duyệt: [Vậy cũng là thích.]

Lại một tin nhắn thoại nữa: [Anh ấy đẹp trai như vậy, hai người lại tình đầu ý hợp, vậy thì yêu đương thôi, đâu có thiệt.] 

Người này cứ thích khuyên người khác yêu đương, bản thân lại không dám tỏ tình với người mình thầm mến bao nhiêu năm.

Dư Hạ coi như cô ấy đang nói mê sảng, trả lời: [Giọng cậu nghe buồn ngủ quá, ngủ đi thôi.]

Đường Duyệt vốn định ngủ rồi, giờ lại tỉnh táo hẳn, trực tiếp gọi điện thoại qua:

"Cậu nói làm tớ tỉnh ngủ luôn rồi đấy, mau kể cho tớ nghe cậu và anh hàng xóm đẹp trai kia xảy ra chuyện gì đi, không kể tớ không ngủ được."

Dư Hạ kể lại mọi chuyện, hỏi:

"Chắc tớ không hiểu sai ý anh ấy chứ?"

"Liên hệ với câu cậu nói lần trước, sao tớ lại cảm thấy…" Đường Duyệt ngừng một chút,

"Anh ấy đang ám chỉ cậu theo đuổi anh ấy đấy?"

Trúng phóc.

Không thể phủ nhận, được trai đẹp để ý khiến người ta rất vui vẻ, nhưng ngoài vui vẻ, Dư Hạ còn có chút hoảng hốt khó hiểu, hai cảm xúc này đan xen vào nhau, đủ khiến người ta suy nghĩ lung tung đến mất ngủ.

Đường Duyệt lại nói:

"Tuy tớ chưa gặp anh ấy, nhưng nghe cậu miêu tả, tớ đoán chắc chắn anh ấy hợp gu cậu rồi. Nhưng mà, cậu cũng đừng hấp tấp, dù sao hai người cũng mới quen nhau có mấy ngày, tìm hiểu thêm rồi hãy quyết định bước tiếp theo."

Tớ không hấp tấp.

Dư Hạ cảm thấy mình khá lý trí,

"Tớ chỉ hơi căng thẳng, hơi hoảng hốt thôi, có thể là vì anh ấy trưởng thành hơn, cho người ta cảm giác thoải mái và ung dung tự tại, không giống với những mối tình trước đây của tớ."

Đường Duyệt cảnh giác:

"Đừng là tra nam hay hải vương đấy nhé!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!