Chương 2: Quấn quýt lấy anh?

Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với hàng xóm mới đã phần nào xua tan tâm trạng tồi tệ vì bị bạn trai cũ cắm sừng của Dư Hạ.

Không may là, cô hình như bị cảm nặng hơn rồi.

Sau khi block Chu Dữ, xóa hết ảnh liên quan đến anh ta, cô cuộn tròn trong chăn gọi điện cho Đường Duyệt.

Đường Duyệt là bạn học cấp ba kiêm bạn thân của cô, thi đại học bị trượt, ôn thi lại một năm mới đỗ vào đại học T. Chu Dữ thi vào trường sau đại học của đại học T, hai người lại cùng chuyên ngành, vừa hay được phân vào cùng một giáo sư hướng dẫn.

Cô quen Chu Dữ cũng là nhờ Đường Duyệt.

"Trời ơi! Đồ khốn nạn!" Nghe tin Chu Dữ quay lại với bạn gái cũ, cắm sừng cô, Đường Duyệt vừa mở miệng đã mắng té tát,

"Ở trường được đánh giá tốt như vậy hóa ra đều là giả tạo, vậy mà quay lại rồi mới nói với cậu. Tớ còn khen cậu ta tuy trẻ tuổi nhưng đẹp trai lại đáng tin cậy, trách tớ nhìn người không kỹ, còn vun vào cho hai người..."

Dư Hạ và Chu Dữ quen nhau, đúng là do Đường Duyệt mai mối. Cô biết Đường Duyệt áy náy trong lòng, an ủi:

"Thôi bỏ đi, cũng đâu có yêu đương lâu, tớ cũng có thiệt gì đâu, chỉ là thấy hơi ghê tởm thôi."

"Để tớ nghĩ cách dạy dỗ cậu ta."

Thôi. Dư Hạ không muốn làm lớn chuyện,

"Anh ta cũng trả lại quà sinh nhật cho tớ rồi, tớ cảm ơn anh ta lắm!"

...

"Cậu nghĩ thoáng được là tốt rồi." Đường Duyệt thở dài,

"Sao giọng cậu khàn vậy? Đừng nói là lén khóc đấy nhé, không đáng đâu."

"Không khóc, hơi cảm thôi."

Đường Duyệt yên tâm:

"Vậy thì tốt, mai thứ bảy tớ có việc, chủ nhật tớ đến tìm cậu ăn cơm."

Sau khi cúp máy với Đường Duyệt, Dư Hạ bò dậy uống thuốc cảm, dạo này vẽ truyện tranh đăng dài kỳ mệt quá, lại hay thức khuya dậy sớm, sợ mình c.h.ế. t trẻ, nên muốn nhân lúc truyện tạm ngừng xuất bản để điều chỉnh lại sinh hoạt.

Để ép bản thân ăn uống ngủ nghỉ điều độ, cô còn đặt bữa sáng mỗi ngày, đúng 8 giờ giao đến.

Cô đặt xong bữa sáng cho ngày mai, ném điện thoại, mơ màng ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, lúc ra khỏi nhà, Lục Diễn Chu vừa hay thấy shipper treo túi đồ ăn lên tay nắm cửa nhà đối diện.

Gần đây, một dự án của công ty đang trong giai đoạn hoàn thiện, cả nhóm đều phải tăng ca cuối tuần. Khoảng 3 giờ chiều, anh về nhà lấy một tập tài liệu bị sót, vừa đến cửa, bước chân đột nhiên dừng lại, ánh mắt dừng trên tay nắm cửa nhà đối diện – Túi đồ ăn mà shipper treo lên từ sáng vẫn còn nguyên si ở đó.

Bị quên hay là có chuyện gì?

Anh nhớ đến tối qua cô gái trước khi vào nhà còn cười tủm tỉm nói với anh

"Hàng xóm mới, xin chiếu cố nhiều hơn".

Vậy thì nhắc cô ấy một chút, chiếu cố nhiều hơn đi.

Anh quay người, giơ tay gõ cửa vài cái.

Không có phản ứng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!