Lễ kỷ niệm trừ bỏ phần phát biểu của lãnh đạo, các quy trình còn lại đều tương đối thoải mái, cảnh tượng rất náo nhiệt.
Diệp Chí Dương bị Hoàng tổng gọi tới, chờ hắn trở về, phát hiện Hoa Vụ đã không còn ở đây nữa.
"Anh Diệp, anh tìm ai vậy?" Nhan Huệ Vãn vỗ bả vai bên phải Diệp Chí Dương, nhanh chóng vòng sang bên trái.
Ai ngờ Diệp Chí Dương xoay người rất lớn, trực tiếp đụng phải Nhan Huệ Vãn, rượu vang đỏ trong tay cô ta rớt lên quần áo Diệp Chí Dương.
"Xin lỗi anh Diệp, xin lỗi..."
Nhan Huệ Vãn luống cuống tay chân giúp hắn lau.
"Không có việc gì." Trong hội trường có nhiều người như vậy, Diệp Chí Dương vội vàng ngăn cản cô ta.
Nhan Huệ Vãn vẻ mặt có lỗi, "Anh Diệp, đi toilet xử lý một chút đi."
"Ừm."
Hôm nay Diệp Chí Dương mặc âu phục màu sáng, căn bản không có cách nào thanh lý sạch sẽ.
Nhan Huệ Vãn: "Anh Diệp, thật sự xin lỗi. Ta thấy lầu năm có cửa hàng quần áo, ta cùng ngươi đi mua một bộ thay đi."
Diệp Chí Dương suy nghĩ một chút, "Ta tự đi đi."
"Vậy làm sao được, sai lầm của ta, ta tự mình gánh vác."
Nhan Huệ Vãn kéo Diệp Chí Dương đi về phía thang máy.
Diệp Chí Dương sợ bị người ta nhìn thấy, vội vàng tránh cô ta ra: "Ta tự đi."
...
Hoa Vụ phát hiện điện thoại của Diệp Chí Dương không liên lạc được, là lúc cô chuẩn bị rời đi.
Hoa Vụ rất săn sóc không quấy rầy nhiều, cùng những người khác rời đi, tự mình trở về.
Sáng hôm sau Diệp Chí Dương mới trở về, Hoa Vụ nghe thấy hắn ở bên ngoài nói chuyện với bà Diệp.
Hoa Vụ mở cửa đi ra ngoài, thấy Diệp Chí Dương ngồi trên sô pha, hai tay nắm tóc, quần áo nhăn nhúm, hỗn hợp mùi rượu, nhìn qua có chút lảo đảo.
"Diệp Chí Dương, tối hôm qua ngươi làm gì vậy?"
Thân thể Diệp Chí Dương cứng đờ, ngẩng đầu lên, "Tối hôm qua... Các đồng nghiệp của anh và anh đã uống quá nhiều và điện thoại di động của anh hết pin. Xin lỗi Tiểu Dư..."
"Ngươi không làm chuyện xấu chứ?"
"Anh làm sao có thể làm chuyện xấu?" Diệp Chí Dương cười khan: "Anh thật sự đã uống quá nhiều, nếu em không tin anh, anh có thể để đồng nghiệp của anh làm chứng."
Hoa Vụ nhìn hắn một lát: "Chỉ bằng ngươi cũng không dám."
Diệp Chí Dương thấy Hoa Vụ tin, thở phào nhẹ nhõm.
"Ngày mai ta phải cùng cha mẹ ta ra nước ngoài một chuyến."
"Ừ?" Diệp Chí Dương nghi hoặc: "Thế nào rồi?"
"Có một thân thích xảy ra chút chuyện, bà ấy cũng không có thân thích nào khác, chúng ta phải đi hỗ trợ xử lý."
"A... Vậy phải bao lâu trở về?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!