Chương 17: Sau Khi Bị Buộc Phải Trở Thành Đỉnh Lưu (17)

Lăng Du thật sự bị cô chọc cười,"Cậu biết có bao nhiêu người muốn kết giao với tôi không?"

"Ta không phải bao nhiêu người." Hoa Vụ xoay người rời đi, xua tay với hắn: "Chúng ta vẫn nên duy trì quan hệ giao dịch thuần khiết thì tốt hơn."

Lăng Du: "..."

Hắn chủ động kết giao bằng hữu, cư nhiên bị cự tuyệt?

...

Có lẽ là phản nghịch trong lòng, Lăng Du không giao được bằng hữu rất không cam lòng, một đường đi theo Hoa Vụ đến thang máy.

"Anh không có việc làm sao?" Hoa Vụ liền rất kỳ quái: "Tổng giám đốc các cậu không phải nên có đống văn kiện phải phê duyệt, sắp xếp đến cuối tháng họp phải mở sao?"

Lăng Du: "Tống tiểu thư, tôi cũng là người, cần nghỉ ngơi. Hơn nữa có công việc, cũng không cần ta khống chế mọi việc, nuôi nhiều người như vậy, không phải cho ta gia tăng gánh nặng."

Hoa Vụ bình luận: "Đây là nguyên nhân anh không thể so sánh với Sở Giang Thu?"

Lăng Du nghẹn một cái.

Đinh...

Cửa thang máy mở ra.

Hoa Vụ: "..."

Lăng Du: "..."

Sở Giang Thu trong thang máy: "..."

Ba người mặt đối mặt, tràng diện lâm vào trong yên tĩnh quỷ dị.

Sở Giang Thu không nghĩ tới sẽ gặp được Hoa Vụ, gặp thì thôi, nàng còn cùng Lăng Du...

Lăng Du phá vỡ bầu không khí quái dị này: "Di Di, ngươi xem, nói Tào Tháo Tào Tháo là tới."

Hoa Vụ bị xưng hô của hắn ghê tởm một chút, quay đầu nhìn hắn.

Lăng Du nháy mắt với cô, sau đó quay đầu chào hỏi Sở Giang Thu: "Sở tổng, chào buổi tối. Không nghĩ tới trùng hợp như vậy, ở chỗ này cũng có thể gặp được."

Sở Giang Thu tuy rằng cùng Lăng Du không hợp, nhưng bề ngoài vẫn phải duy trì, "Là rất trùng hợp."

Lăng Du trực tiếp đi vào thang máy, thân mật gọi Hoa Vụ: "Di Di, sao cậu không vào? Là sợ Sở tổng sao?"

"..."

Hoa Vụ sao có thể sợ Sở Giang Thu, nhấc chân đi vào thang máy.

"Di Di, đợi lát nữa ta đưa ngươi về nhà." Lăng Du kêu càng thân thiết hơn, sợ Sở Giang Thu sẽ không hiểu lầm quan hệ của bọn họ: "Cậu trở về một mình, tôi rất lo lắng."

Hoa Vụ: "..."

Hắn làm nam chủ là ngu ngốc sao?

Sở Giang Thu bất thình lình thốt ra một câu như vậy: "Lăng tổng đối với người khác không cần đồ đạc, luôn nhiệt tình như vậy, ngược lại là trường tình."

Hoa Vụ: "???"Cái gì gọi là người khác không cần cái gì?

Dục vọng thắng bại chết tiệt của nàng! !

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!